Ngô hoàng hậu rất khẳng khái bảo: "Đúng là như vậy."
"Chẳng qua năm loại hoa này đều sinh trưởng ở Dị vực nên bản thân đã đặc biệt sẵn."
"Loại nói cũng nhờ có Khương gia ngươi đánh đuổi Man Di lùi về phía bắc vạn dặm nên người của chúng ta mới có thể hái được bọn chúng, lại vận chuyển về kinh thành, rất hiếm có đấy. Lần này chỉ làm đủ để cung ứng cho tiết trung thu thôi."
"Tỷ tỷ thật là dụng tâm, thần thiếp không bằng."
Tô quý phi rốt cuộc nhịn không được âm dương quái khí.
Ngô hoàng hậu đã đấu đá với Tô quý phi bao nhiêu năm, nào có lép vế, vô cùng tự tin nhận "lời khen" của bà ta:
"Muội muội khen nhầm rồi, đây là trách nhiệm của bổn cung."
Có người đến cơ hội thể hiện cũng không có kìa.
Khương Lan giống như nghe được lời nói giấu dao này, không ngoại lệ nhìn thấy vẻ mặt hết trắng lại xanh của Tô quý phi.
Tô quý phi quả thật tức lệch cả mũi. Khi ai cũng nghĩ bà ta sẽ không đáp lại được thì bà ta bỗng nhiên giả bộ đau lòng nói: "Muội muội đương nhiên tự biết thân biết phận. Có điều tỷ tỷ người sao lại nói đến Khương gia? Tỷ tỷ cũng biết nam nhân của Khương gia chính là ở trong cuộc chiến này đều tử trận, nhắc đến không phải sát muối vào tim Khương Lan sao."' (43
Sự đáp trả thâm độc này của Tô quý phi thật sự khiến người ta mở rộng tầm mắt, rồi lại thấy đương nhiên. Nếu không có một
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-sach-nu-phu-khong-de-song/3744262/chuong-45.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.