Mà rõ ràng khi đó hoàng để thích hắn nhất trong số các hoàng tử.
Khương Lan kinh ngạc, ánh mắt đang đặt lung tung trên mặt hắn dời đến, nhìn vào mắt hắn: "Chàng dịch dung từ khi còn nhỏ?"
"Ừm."
Tiêu Quân Dục hờ hửng đáp, thuận tiện cắn ngón tay đang đặt trên môi mình.
Khương Lan run lên, tự nhiên tim đập nhanh một chút, người nhũn ra khi nhìn thấy cảnh tượng có phần sắc tình quá mức kia. Thật lòng mà nói, khuôn mặt bây giờ của nam nhân thật sự là quá yêu nhân hoặc chúng, hắn liếc mắt một cái nàng liền cảm thấy mình bị câu dẫn.
Thật sự ngẫm lại, khuôn mặt này thật sự chẳng giống hoàng đế tí nào, bảo sao Diêu hoàng hậu khi đó không phí nhiều tâm tư như vậy. đ
"Nhưng chỉ vì muốn hoàng đế thích chàng mà làm vậy..."
Nghe có hơi cực đoan á.
Trừ khi bà ấy có mục đích....
"Sau khi mẫu hậu mất chàng vẫn tiếp tục dịch dung sao?"
Khương Lan bất giác hỏi.
Tiêu Quân Dục nói: "Lúc mẫu hậu mất ta mới có tám tuổi, toàn bộ quá trình ta đều không nhìn thấy, sau khi mọi thứ trần ai lạc định mới có người đến báo cho ta. Hoàng đế còn không cho ta đi gặp bà ấy lần cuối. Nhũ mẫu nói với ta bà ấy có tội, bảo ta nếu không muốn mất luôn phụ hoàng luôn yêu thương mình thì quên bà ấy đi."
Khương Lan sững sốt, rồi bất giác đau lòng thay cho tiểu phu quân mới có tám tuổi mà cúi đầu hôn nhẹ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-sach-nu-phu-khong-de-song/3743964/chuong-38.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.