🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau
Thời điểm được đưa về phủ, được cứu tỉnh lại, nàng đã ngẩn ngơ rất lâu, cứ tưởng mình đang mơ.

Nhưng không, nàng không mơ.

Cho nên, có phải nàng đã chuộc tội đủ rồi?

Bất kể là thế nào, An Thiên Tầm mừng đến khóc nức nở một ngày liền tin rằng hết thảy là chân thật. Mà người khiến mọi chuyện thay đổi là Khương Lan, An Thiên Tầm cho rằng nếu không phải kiếp này Tây lâu là do thứ muội của mình dùng để hãm hại Khương Lan thì nàng đã không thể tránh được kiếp này, gả cho một người đàng quàng còn hơn kẻ đã bị An Thiên Ninh mua chuộc.

Thế mới có chuyện nàng nói với Khương Lan những chuyện này, dù biết Khương Lan sẽ vì thế mà sinh ra nghi ngờ với mình. Nàng chỉ muốn tận lực làm một người tốt.

Nếu được nàng cũng muốn ngăn Khương Lan gả cho Dục vương. Nhưng nàng không ngăn cản được, rồi vẫn có lúc đắn đo, lỡ như đó không hẳn là chuyện xấu thì sao? Bởi vì đã trải qua hai lần nhân sinh, tuy rằng nàng không thể sống được đến khi tân đế lên ngôi, nhưng nàng lại biết An Thiên Ninh đã cấu kết với Tiêu Quân Địch, lợi dụng

Khương Lan lại hại chết Khương Lan. Kiếp nàng Khương Lan không gả cho Tiêu Quân Địch nữa, có lẽ mọi chuyện sẽ khác, giống như nàng?

"Vương phi, ngươi không tin ta cũng được, nhưng đề phòng không hề vô nghĩa. Ít nhất ngươi sẽ không bị động khi mọi thứ xảy ra."

An Thiên Tầm nhìn Khương Lan, đáy mắt đều là chân thành.

"Ta hi vọng ngươi sẽ có kết cục tốt."



Trên đường trở về từ Thực Hương điếm Khương Lan luôn nhớ đến câu nói cuối cùng này của An Thiên Tầm. Mặc dù vẫn chưa rõ ràng nhưng chắc hẳn An Thiên Tầm cũng biết cốt truyện, nếu không nàng ấy đã không nói vậy.

Nếu không phải không thể tiết lộ việc xuyên sách, có thể nàng đã hỏi nàng ấy nhiều thứ hơn. Những thứ nàng chưa kịp nhìn kỹ.

Tỷ như, đến cuối cùng Tiêu Quân Dục vẫn không biết chuyện hắn có một nửa dòng máu Dị vực, hay mẫu thân của hắn là người Dị vực? Hắn lại chết vì nguyên nhân gì? Nàng chỉ biết hắn chết trước khi tân đế lên ngôi...

"Chủ tử, bên Dị vực đưa tin nói rằng đã thấy người trung nguyên xuất hiện ở đó, hình như là hướng về tân vương mới lên của bọn họ."

Trong thư phòng, Hắc Tử vừa báo xong không khí đã lập tức trầm xuống, vô cùng áp lực.

Nhưng nói thật lúc nhận được bồ câu đưa thư chính hắn cũng rất giật mình. Không nghĩ tới rốt cuộc vì cái ghế kia vẫn có kẻ không ngại bắt tay với người ngoài. Bọn họ đánh chủ ý cũng rất hay, ngay lúc Man Di vừa bị đánh bại, vị trí tân vương Man Di đổi chủ chính là lúc dễ điều khiển nhất. Chỉ cần có một lợi thế như vậy, tương lai còn sợ không giành được ngai vị.

Chẳng qua đáng tiếc...

"Hiện tại còn chưa biết là tay chân của ai nhưng sớm thôi, người của chúng ta đã cắm rất sâu bên trong hoàng thất Man Di. Chẳng qua..."

Hắc Tử nói đến đây thì không khỏi nhìn nam nhân vẫn chưa nói gì, thận trọng hỏi: "Chủ tử, người định bao giờ sẽ đi?"

Đi, đương nhiên là đi Dị vực.

Mặc dù bây giờ nghĩ lại Hắc Tử vẫn cảm thấy rất khó tin, nhưng mà chủ tử của hắn thật sự có dòng màu Dị vực



Man Di. Không chỉ vậy còn có dòng máu tiền hoàng thất Man Di, nếu chủ tử muốn thì ngay bây giờ có thể trở về giành lại vị trí thuộc về mình. Vị trí cửu ngũ chí tôn kia không chỉ Đại Minh mới có, chủ tử không cần ở lại đây chịu sỉ nhục.

Bảy năm trước khi chủ tử biết được thân thế của mình, lại bí mật dựa vào thế lực mà Diêu hoàng hậu để lại trị khỏi đôi chân tàn tật thì hắn liền biết sẽ có ngày chủ tử lấy lại tất cả của mình. Hắc Tử thật sự rất chờ mong được nhìn thấy ngày đó.

Chẳng qua cứ như vậy mà bảy năm trôi qua, chủ tử hắn không chỉ chưa chịu đi mà còn thành thân nữa...

"Vương phi về chưa?"

Hắc Tử giật mình, nhưng nhanh chóng đáp: "Đáng lẽ nên về rồi chứ ạ..."

Đáp xong hắn cũng thấy mình dở hơi, đây là đáp án gì?

May mà ngay sau đó ám vệ đi theo Khương Lan đã trở lại, khom lưng bẩm báo: "Chủ tử, vương phi ở Thực Hương điếm gặp phải An Thiên Tầm đại tiểu thư phủ thượng thư, cùng người nói chuyện một lúc giờ mới về."

"Đã vào phủ rồi."

Hắc Tử hấp háy mắt. An Thiên Tầm? Vương phi nhà mình có quan hệ tốt với đích nữ phủ thượng thư bao giờ vậy?

Tiêu Quân Dục lại không nói gì nữa mà cho ám vệ lui.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.