Nhưng trước sau nàng ấy đều là dáng vẻ điểm đạm thiện lương đó, thấy nàng nhìn mình như vậy chỉ cười yếu ớt chứ không còn gì khác.
"Lúc Diêu hoàng hậu xảy ra chuyện có thể ta toàn chưa ra đời, vương phi nghi ngờ cũng đúng."
An Thiên Tầm nhìn cành liễu đung đưa bên ngoài, giọng có hơi buồn: "Ta nghe được mẫu thân của ta nói chuyện với phụ thân."
Khi đó nàng còn khinh thường, cảm thấy mẫu thân không có ánh mắt, lại muốn nàng gả cho đại hoàng tử. Mẫu thân nàng vốn là một người an phận, thậm chí là yếu đuối, khi đó nàng cho rằng nếu không có nàng cố gắng thì đã sớm bị mầu thân của An Thiên Ninh đá xuống.
"Mẫu thân của ta trước đây có qua lại khá tốt với Diêu hoàng hậu. Lúc Diêu hoàng hậu gặp chuyện bà ấy hoàn toàn không biết gì, sau lại thấy đại hoàng tử như thế liền muốn gả ta cho ngài ấy, nhờ thế lực phủ thượng thư chống đỡ cho ngài ấy."
Khương Lan sững sờ.
An Thiên Tầm cười yếu ớt: "Phụ thân ta không đồng ý."
"Ta cũng không đồng ý."
"An tỷ tỷ, ngươi.."
Khương Lan nhìn biểu tình tang thương của nàng ấy, bỗng nhiên trong lòng toát ra một suy đoán khó tin, bất giác liếm môi hỏi: "Có phải ngươi vốn biết An Thiên Ninh sẽ hại mình?"
"Nhưng ngươi vẫn để nàng ta hại. Đây là vì sao?"
Biếu tình của An Thiên Tầm xẹt qua một tia kinh ngạc, rõ ràng nàng ấy không ngờ tới nàng sẽ hỏi như vậy.
Chẳng qua nàng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-sach-nu-phu-khong-de-song/3742508/chuong-33.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.