An Thiên Tầm từ nhỏ đã nhượng bộ An Thiên Ninh, luôn làm tốt vai trò của một tỷ tỷ, nhưng cái An Thiên Ninh kia cứ hở ra là tị nạnh với tiểu thư. Lúc nhỏ nàng ta không có tâm kế thì lần nào gây sự lão gia cũng đứng về phía tiểu thư. Nhưng bây giờ... Lão gia đến nhìn tiểu thư cũng không muốn. Nàng ấm ức thay cho nàng ấy, nhưng tiểu thư lại chẳng bận tâm. Rốt cuộc tiểu thư đang nghĩ gì chứ.
An Thiên Tầm thở dài, lắc đầu nói: "Mân Nhi, nhẫn nhịn một chút. Đợi ta gả đi rồi ngươi không cần phải chịu ấm ức nữa."
"Đối với ta đây đã là kết quả tốt nhất rồi."
Mẫn Nhi càng nghe càng khó hiểu.
Tốt chỗ nào chứ? Chẳng lẽ tiểu thư vừa ý Diệp Đình Vân kia?
Cũng không trách Mân Nhi nghĩ vậy, nhưng nói thế nào An Thiên Tầm vẫn không chịu giải thích một câu.
An Thiên Tầm lại có chút sầu lo nhìn ra ngoài cửa sổ.
Nàng kiếp này xem như đã định xong rồi, chẳng qua là... Khương tiểu thư kia...
"Ta thật sự không muốn đi chút nào"
Khương Lan nửa càm ràm, nửa lại dùng dằng không muốn thay y phục Hỉ Nhi đưa cho, khiến nha đầu kia phát sầu.
"Tiểu thư, sao người lại bài xích chuyện này như thế?"
Nàng ấy không hiểu: "Lần trước không phải người còn rất dứt khoát đó sao?"
"Lần trước khác."
Khương Lan cũng phát sầu, nhưng không thể giải thích cho nàng được lại càng sầu hơn.
"Vương gia đâu?"
Không đợi tiểu nha đầu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-sach-nu-phu-khong-de-song/3740878/chuong-26.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.