"Người đến là ai? Có báo tên không?"
Tiêu Quân Dục thản nhiên hỏi hạ nhân. Dáng vẻ vẫn rất ung dung, còn tiện tay thả một nắm thức ăn cho cá.
Hạ nhân lập tức nói: "Là tổng binh sứ Hoàng Thao ạ!"
"Không gặp!"
Chưa đợi Tiêu Quân Dục lên tiếng Khương Lan đã lập tức xua tay. (3
Thái độ của nàng vô cùng dứt khoát, sắc mặt còn rất nghiêm túc khiến gia nhân cũng giật mình.
Không dám hỏi nhiều, hắn nhận mệnh rời đi.
"Khoan đã!"
Nửa đường lại bị Khương Lan gọi lại.
Khi Tiêu Quân Dục cũng đưa mắt ẩn ý nhìn nàng, Khương Lan lại nói: "Sau này chỉ cần là người trong quân tìm tới đều nói là không gặp, không cần bẩm báo lại."
"Tiểu nhân đã hiểu."
Sau khi gia nhân rời đi, Khương Lan nhìn người nào đó, cảm thấy nên nói một tiếng: "Thiếp làm vậy chàng không có ý kiến chứ?"
"Không." 4)
Tiêu Quân Dục lắc đầu.
"Bọn họ đến gặp nàng, không phải gặp ta."
Khương Lan hiếu, cũng bất giác thở ra.
Bỗng nhiên nghe hắn nói: "Chẳng qua ta đã tin nàng thật sự không có ý định gom góp thế lực dưới trướng
Khương gia."
Khương Lan ngây ra.
Một lát nàng mới không nhịn được bĩu môi. Chàng thế mà vẫn chưa tin thiếp! (4°
Khương Lan vừa trề môi, còn chưa hờn dỗi được câu nào đã bị ai đó vươn tay kéo một cái.
"A!”
Nàng chỉ kịp kinh hô một tiếng đã bị kéo ngồi lên đùi nam nhân.
Đôi chân
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-sach-nu-phu-khong-de-song/3740826/chuong-25.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.