Hỉ Nhi giải đáp thắc mắc cho nàng: "Là Mộc lão"
"Sau khi biết chuyện tiểu thư sẽ gả cho Dục vương Mộc lão đã gọi ta tới, dặn ta rất nhiều chuyện"
"Tiểu thư không biết đâu, ông ấy còn uy hiếp ta nếu ta không làm nên chuyện ông ấy sẽ đổi ta đi, để người khác vào, đáng ghét
lắm!"
Phụt!
Đang lúc nghiêm túc vậy Khương Lan vẫn không nhịn được muốn cười.
Thì ra là tiểu nha đầu bị uy hiếp.
Thật đúng là con người, cứ bị chèn ép là sẽ thông minh ra à.
Mộc lão thật cao tay.
Nhưng lời này nàng không nói ra, sợ tiểu nha đầu tổn thương.
" Tiểu thư, ta nói mấy lời được không?"
Hử?
"Nói đi."
Khương Lan nhịn cười nhìn tiểu nha đầu bỗng nhiên đổi chế độ thâm trầm, đợi nàng ấy nói.
Hỉ Nhi không biết mình bị cười nhạo, nửa nghiêm chỉnh nửa lại tùy ý nói: " Ta thấy vương gia cũng được lắm"
Sao lại nói lời này?
" Tiểu thư thử cảm giác xem trên người có thoải mái không?""..."
Khương Lan chưa kịp hiểu hai chữ thoải mái đó là nghĩa nào thì đã nghe nha đầu nói: "Vương gia tự tay xử lý hết đấy, không cho ta động vào.""..."Khương Lan cuối cùng cũng hiểu ý của nàng ấy.
"Vương gia rất có lòng độc chiếm nha.""...""Tiểu thư, mặc dù vương gia không được hoàn mỹ nhưng đáng giá trao thân gửi phận"
"..."Giờ ngươi nói lời này có phải muộn quá rồi không? Ta đều đã gả cho người ta.
Nếu không phải
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-sach-nu-phu-khong-de-song/3740557/chuong-22.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.