Tiêu Quân Dục nhìn nàng, không nói gì một đỗi mới lên tiếng: "Ta không cần nàng làm gì"
Khương Lan trộm thở phào nhẹ nhõm.
Tiêu Quân Dục nhìn trong mắt, trong lòng khẽ nhúc nhích.
Nhưng hắn không nói gì nữa, xem như cuộc tâm sự thẳng thắn này kết thúc ở đây.
Từ giờ họ xem như bị cột chung một thuyền, tuy rằng không dễ dàng nhưng ít nhất trong lòng không có nghi kỵ đề phòng lẫn nhau. Đây quả thật là lý do Tiêu Quân Dục ngay đêm động phòng đã xé rách mặt với nàng.
Khương Lan không ngốc, nhận ra hắn không đơn giãn, lại cũng đủ thẳng thắn để bộc bạch những điều Tiêu Quân Dục muốn nghe. Dù hắn đều đoán được rồi nhưng muốn tận tai nghe thấy nàng thừa nhận, coi như hắn cho nàng một châm an thần, cũng cho mình lý do để tin nàng, để nàng ở bên cạnh.
Cho dù trong tay Khương Lan còn nắm con bài chưa lật, chưa chắc đã lép vế hơn hẳn. Nhưng khi nàng nhượng bộ, nam nhân nào đó vẫn được dỗ ngon dỗ ngọt.
" Trưởng tức bái kiến phụ hoàng"
Khương Lan vừa nói vừa quỳ xuống, đối với Minh để khẩu một khẩu.
Mặt rồng của Minh để liền tươi tắn: "Tốt, đứng lên đi"
"Tạ phụ hoàng"
Khương Lan đứng lên, an phận đứng bên cạnh Tiêu Quân Dục.
Minh đế có vẻ rất hài lòng, cứ nhìn nàng cười cười, đặng nói: "Nghe nói ngươi cho đóng cửa phủ tướng quân.
"Vâng ạ."
Trong lòng Khương Lan khẽ run lên, ngoài mặt lại tỉnh rụi: "Phủ tướng quân
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-sach-nu-phu-khong-de-song/3740818/chuong-23.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.