"Phu thê đôi bái."
Theo tiếng hô, Khương Lan quay người đối diện với nam nhân đang ngồi trên xe lăn, trong lòng bỗng nhiên dâng trào cảm khái vạn phần cúi đầu bái.
"Lễ thành."
Vậy là nàng đã kết hôn rồi... Bà ngoại ơi. Bất kể thế nào cháu gái cũng sẽ sống sót, sống tốt.
"Đưa vào động phòng."
Khoảnh khắc rời đi chính phòng, Khương Lan suýt không nhịn được thở phào nhẹ nhõm một hơi thật mạnh. Cuối cùng cũng xong rồi, mệt quá mệt. Lễ nghi ở cổ đại đúng là khiến nàng mở rộng tầm mắt.
Ngẫm lại Tiêu Quân Dục còn phải tiếp khách, nàng không khỏi thương cảm thay cho hắn.
Ai biết khi nàng được đưa vào tân phòng, phía sau theo vào một đám tiểu thư phu nhân lấy Ngô hoàng hậu làm đầu cuồn cuộn không dứt. Tân phòng dù lớn bỗng chốc cũng trở nên chật chội khiến người thở không nổi.
Khương Lan thầm trợn mắt, đây là nghi thức gì? Nháo động phòng? Không đúng nha.
Ngô hoàng hậu không biết suy nghĩ trong lòng nàng, vô cùng hòa ái ngồi bên mép giường cùng nàng, vỗ tay nàng cảm khái nói: "Hoàng gia rốt cuộc có đứa con dâu đầu tiên rồi, thật tốt quá."
Khương Lan sững sốt trong lòng, nhất thời quên cả nghi vấn trước đó. Ngẫm lại hình như là đúng nha.
Nhưng đây là vì sao? Chẳng lẽ là tập tục của Đại Minh?
Quả thật Khương Lan đoán không sai, đây chính là tập tục của Đại Minh.
Đại Minh đề cao quốc thái dân an, lấy dân làm gốc, tự nhiên tự
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-sach-nu-phu-khong-de-song/3739673/chuong-17.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.