Đi cùng là tiếng nhạc hỉ vui mắt vui tai.
Dưới chiếc khăn hỉ không phải kiểu dày cộm không nhìn thấy gì như nàng từng thấy trên tivi mà như khăn lụa bán trong suốt đội trên đầu, Khương Lan có thể nhìn thấy lờ mờ, nhưng lại không thể thấy được Tiêu Quân Dục được người khiêng ở phía trước.
Nàng chẳng ngờ hắn lại đích thân đến đón nàng.
Bất kể cái nhìn chẳng mấy tốt lành của dân chúng kinh thành.
Mặc dù không biết điều này có tốt hay không, nhưng mà khi thấy hắn đến, sắc mặt của Mộc lão tốt hơn hẳn.
Theo dòng suy nghĩ miên man của nàng, đoàn rước dâu lượn một vòng về tới phủ Dục vương.
Sau khi lệnh phong vương được ban xuống thì phủ Dục vương cũng được bắt tay vào trang hoàng để chuẩn bị cho ngày trọng đại này.
Khắp nơi đều là một màu đỏ, căn phủ đệ rộng lớn vốn chỉ có gia nhân bà tử bây giờ nhét đầy khách nhân đến dự lễ.
Mấy vị hoàng tử công chúa kể cả thái tử đều đến đông đủ không sót ngươi nào.
Không có ai dám không đến, bởi vì lát nữa hoàng đế và hoàng hậu sẽ đến nhận cái nhị bái của tân nhân. Bất kể thân phận của Tiêu Quân Dục có khó coi thế nào thì hắn vẫn là đại hoàng tử, hoàng gia làm thế nào cũng phải giữ mặt mũi cho mình. Mà vì cái danh hậu đãi đối với trung thần, hoàng gia còn phải làm cho hoành tráng.
Khi kiệu hoa dừng ở trước cổng vương phủ, của hồi môn của Khương Lan
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-sach-nu-phu-khong-de-song/3739672/chuong-16.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.