Những người khác đương nhiên là không, bởi vì bọn họ chẳng quan tâm Khương Lan đến mức đó. Nhưng An Thiên Ninh thì khác. Nàng ta nửa chữ cũng không tin cái lý do này của Khương Lan, không phải vì gì khác, nàng ta tự nguyện tin là Khương Lan đã nhìn ra cái gì, đúng lúc bỏ chạy. Nhưng sao có thể?
Khương Lan đâu thèm quan tâm nàng ta có tin hay không, cũng không để cho nàng ta cơ hội hỏi gì đã tự lái câu chuyện đi hướng khác: "Đúng rồi, ta nghe nói chuyện của An đại tiểu thư, không biết giờ nàng ấy thế nào rồi?"
Câu hỏi của nàng quá biết đánh vào điểm bát quái của đám người, liền có người nhao nhao lên tiếng: "Đáng tiếc thay cho An đại tiểu thư, nàng ấy vốn là đích tiểu thư của phủ thượng thư, nói không chừng có thể gả cho hoàng tử, thậm chí là thái tử."
"Thật ra nếu không tính những thứ khác thì Đình Vân công tử cũng tốt mà."
Khương Lan bất giác nhìn người vừa nói, nhưng nhận ra mình không biết nàng ấy là ai.
Chỉ nghe đám người phụ họa theo hướng tích cực hơn sau câu nói này: "Đình Vân công tử thật sự rất tuấn tú."
"Ta mà biết thi nhân Đình Vân lại là như thế ta nhất định sẽ gả cho hắn!"
"Ngươi nha, không rụt rè gì hết!"
"Ha ha!"
Không khí trong phòng bất giác không còn nặng nề như khi nãy nữa.
Khương Lan âm thầm liếc qua An Thiên Ninh, thấy nàng ta đang cúi đầu không thấy rõ thần sắc, cũng chẳng biết
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-sach-nu-phu-khong-de-song/3739674/chuong-18.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.