Tiêu Quân Địch gật gù tỏ vẻ đồng ý.
"Như vậy nói hoàng thượng là ngã về phía ngài."
Lưu Tranh tận lực khiến Tiêu Quân Địch hài lòng, thấy hắn thật sự không bất mãn Lưu Tranh mới nói tiếp: "Đáng lẽ ai cũng thấy tam hoàng tử ngài bây giờ là người triển vọng nhất trong đám hoàng tử ngoài thái tử. Khương gia tiểu thư mặc kệ thế nào cũng nên khấu tạ ân điển mới đúng, cho dù vì nàng ta hay vì Khương gia đã ngã xuống lấy lại công đạo."
"Vậy sao nàng ta lại đi ngược lẽ thường?"
Ánh mắt Tiêu Quân Địch sắc lạnh lên.
Lưu Tranh khẽ nuốt nước miếng, không đáp lại câu hỏi này mà thận trọng bảo: "Để tiểu nhân đi tìm hiểu xem mấy ngày này Khương gia có biến hóa gì không?"
Tiêu Quân Địch không nổi giận, trầm ngâm một chút rồi phất tay.
Lưu Tranh nhận mệnh, thở phào trong lòng khom người hành lễ rồi lui ra.
Ai ngờ nửa đường lại nghe Tiêu Quân Địch gọi ngược lại: "Khoan đã, để ý cả phía cung Thừa Vũ luôn."
Lưu Tranh quay đầu đáp "tiểu nhân hiểu thưa tam hoàng tử" rồi từng bước thụt lùi ra ngoài.
Sau khi hắn đi Tiêu Quân Địch híp lại đôi mắt khiến cho ngũ quan trở nên nham hiểm khó lường, miệng lầm bầm một câu đầy nguy hiểm: "Khương Lan... Nàng ta đang muốn làm trò gì đây..."
Những chuyện này Khương Lan đều không biết, ngay khi xe ngựa dừng lại Khương Lan đã thấy Mộc lão đứng trước cửa Khương phủ đợi nàng.
Mộc lão là quản gia
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-sach-nu-phu-khong-de-song/3739662/chuong-6.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.