"Cho tôi thời gian suy nghĩ, đừng làm hại anh ấy. Nếu như đến lúc tôi có đáp án, anh có vết thương gì trên người..."Dung Giai gật đầu nhìn. Hắn vén mái tóc mềm của cô ra phía sau, mân mê, miệng thủ thỉ. 
"Yên tâm, anh sẽ không làm gì hắn. Vậy, em là muốn suy nghĩ mấy ngày?". 
"Bảy ngày". Cố Mạc Chi không suy nghĩ, chắc nịch nói. 
"Quá lâu. Người bình thường suy nghĩ cũng không mất nhiều thời gian như vậy đi?" 
Cố Mạc Chi hất tay hắn ra khỏi mái tóc mình, mày nhíu lại. 
"Nhưng tôi cần". 
Dung Giai tức giận. Nếu không phải vì hắn muốn Cố Mạc Chi thì hiện tại sợ là cô đã bị xé thành trăm mảnh, vứt cho đàn sói ăn rồi, nào đâu có người dám từ chối hắn mạnh bạo như vậy? Hắn cười ác, trong lòng cuồn cuộn sóng vỗ. Đợi cô rơi vào tay mình rồi, nhất định sẽ hành cô không thể xuống được giường, cho cô nếm mùi đau khổ, để cô biết kết cục của việc hỗn láo. 
"Được. Nội trong bảy ngày, em không xuất hiện trước mặt tôi nói ra sự lựa chọn, vậy thì tên nhóc kia cũng không cần thiết phải sống nữa!". 
Cố Mạc Chi được một tiếng lớn rồi cấp tốc rời đi. Cô sợ nếu còn tiếp tục ở lại đây một phút giây nào nữa, nhất định bản thân sẽ ngạt thở chết, hoặc sẽ bị bóp chết không thương tiếc. Người đàn ông máu lạnh này, không ngờ lại là người ra tay nhanh nhất. 
Ngày thường không thấy hắn xuất hiện, cũng không biết hắn ở nơi nào dõi theo cô mà lại đột nhiên trở nên như vậy. 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-sach-nu-phu-cau-nghi-ngoi/778864/chuong-32.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.