Cố Mạc Chi run rẩy không nói nên lời. Trong đôi mắt vô cảm cao ngạo ấy lại hiện lên tia xót xa, đau đớn thấu tâm can. Những ngón tay xiết chặt lại, móng tay đâm sâu vào da thịt nhưng cô lại không có nổi một chút cảm giác. Điều này khiến nam nhân bên cạnh nổi ra nghi vấn lớn.Hắn theo ánh mắt của Cố Mạc Chi nhìn, lại kinh ngạc một hồi. Quả thực rất giống, rất giống người trong bức tranh mà hắn được xem ở bữa tiệc tuần trước. Nam nhân này lại nổi lên ý đồ xấu xa, ánh mắt thâm trầm, gian tà nhìn về cậu nô ɭệ gầy gò yếu ớt trên kia . "Giá khởi điểm một trăm triệu" "Hai trăm triệu" "Hai trăm triệu lần một" "Một tỷ" Còn chưa đến mức giá tiếp theo, Cố Mạc Chi nóng lòng nói ra cái giá cao không tưởng, cả hội trường câm nín. Nô ɭệ này cực phẩm thì có cực phẩm, nhưng một phú bà chơi trội như vậy bọn họ cũng không rảnh đấu đá cùng. Một nô ɭệ chỉ cùng lắm là 500 triệu. Nhưng, một giọng nói âm trầm vang lên đã đánh vỡ sự tĩnh lặng ấy . "Hai tỷ" Cố Mạc Chi nhìn về bên cạnh người đàn ông đeo mặt nạ hoàng kim, cố nở một nụ cười xã giao. "Ba tỉ". "Bốn tỉ..."
Cứ như vậy, giá cả tăng lên không ngừng, người đàn ông bên cạnh cũng không có ý định dừng lại. Hắn nhìn chằm chằm chằm vào đôi mắt lo lắng cùng thân mình đang run rẩy của cô, cười nhẹ. "Kính thưa quý vị. Buổi đấu giá đến đây là kết thúc, mời quý ông và quý bà còn đấu giá quay về phía cánh gà đàm phán". [...] "Dung Giai. Tôi muốn người này. Anh có thể..." Còn chưa nói hết câu, Dung Giai đã tiến tới cúi đầu nhìn Cố Mạc Chi không một tia cảm xúc. "Em tính lấy gì để đổi đây? Tên nô ɭệ này có phải rất giống người đàn ông kia không?" Cố Mạc Chi nắm chặt tay lại, không cảm chịu nhìn Dung Giai. Cô hiểu người đàn ông này. Chỉ cần điều hắn muốn, nhất định sẽ có được bằng mọi giá. Thâm tâm không muốn dây dưa với hắn, nhưng vì người nam nhân kia, lại phải cúi mình, bỏ đi sự lạnh lùng kiêu ngạo thường ngày. Dù phải trả bất kì cái giá nào, Cố Mạc Chi đều có thể trả. Chỉ bởi vì cô biết, người vào tay Dung Giai chỉ có hai kết cục: một là chết, hai là bị hành hạ tra tấn người không ra người quỷ không ra quỷ. "Anh muốn gì?" "Em biết thứ tôi muốn là gì mà. Làʍ ŧìиɦ nhân của tôi, tên nô ɭệ kia sẽ được tự do với hai bàn tay trắng và một thân thể gầy gò yếu ớt. Kết hôn với tôi, hắn không những được tự do mà còn có một công việc ổn định trong Dung thị. Em hãy lựa chọn đi" "Dung Giai! Anh là đang nói thứ phi lí gì? Anh biết tôi có bệnh, là muốn tôi chết trẻ sao?"
Dung Giai dịu dàng nhìn cô, song thứ mà Cố Mạc Chi nhìn thấy lại là ánh mắt muốn bóp chết cô, sợ hãi đến nghẹt thở . "Mạc Chi a Mạc Chi. Em có biết hay không, căn bệnh này của em đang yếu dần đi, mầm mống nguồn bệnh không còn tác dụng nữa rồi?" Cố Mạc Chi sững sờ nhìn Dung Giai. Nam nhân này tại sao lại biết? Căn bệnh này của cô sau sự cố lần trước quả thực không còn xuất hiện nữa. Cô đã thử nghiệm nhiều, rất nhiều lần nhưng đều không còn cảm giác. Điều này chỉ có anh trai Cố Mặc biết... tại sao hắn lại... hắn lại... "Tò mò lắm đúng không? Phải rồi. Để moi móc thông tin về em từ a Mặc, tôi đã trút say hắn một đêm kia mà..." Em sẽ phản ứng ra sao đây? Cố Mạc Chi yêu dấu, người phụ nữ của anh. Để có được cô, hắn không ngại dùng thủ đoạn đê tiện, không ngại tan vỡ tình anh em, chỉ mong có mọt ngày người con gái trước mắt sẽ trở thành người vợ danh chính ngôn thuận của mình... "Tôi không muốn chung một người đàn ông" "Không sao. Sáng sớm ngày hôm qua tôi đã cắt đứt quan hệ với Đàm Thanh Nhã rồi, em không cần phải lo lắng, rằng chồng em sẽ nɠɵạı ŧìиɦ" "Chúng ta còn chưa kết hôn, đừng xưng hô như vậy. Hơn nữa... anh còn là anh trai của Khiêm..." " Anh trai thì đã sao? Cùng với em không cần có quan hệ. Mau nói cho tôi biết sự lựa chọn của em". Thấy thái độ dửng dưng không quan tâm mọi chuyện xung quanh của Dung Giai, Cố Mạc Chi chỉ cười khổ. "Tôi..."
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải. Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]