Ông trời rốt cuộc vẫn là trêu đùa cô, trêu đùa Cố Mạc Chi đến thương tâm liệt phế. Người đàn ông của cô, dù ở thế giới hiện thực hay thế giới trong truyện đều không thể ở bên cạnh cô.Chia tay cũng được, hận nhau cũng được, ghét bỏ nhau cũng được... Xin đừng âm dương cách biệt... Cả Cố Mạc Chi và Tử thần đều mong có được Hàn Mộ Ngôn, nhưng sức mạnh của tình yêu cũng không thể chiến thắng cái mạnh của Tử thần. 
Chúng ta đều đi trên đường một chiều, vì thế đã để tuột mất nhau. Bốn mùa cũng trôi qua trên đường một chiều, nên dù bạn muốn dừng lại chờ đợi, thì đoá hoa ven đường nở rộ trước kia, cũng không còn toả sắc chào bạn nữa, mà nó đã tàn phai héo úa, đi vào dĩ vãng, mãi mãi không thể quay trở lại ánh hào quang. 
Máy bay hạ cánh tại Mỹ, đau buồn vẫn còn, nhưng phía trước vẫn còn việc để làm. Đời trước cô nợ Dung Khiêm một mạng sống, đời này cô sẽ bù đắp cho cậu ấy thật nhiều, thật nhiều điều. 
"Sao rồi? Có mệt không?" 
Âm thanh trầm ấm sủng nịnh của Dung Khiêm vàng lên, nghe thật êm tai. Hắn ôm eo cô bước đi trên nền gạch bóng loáng ở sân bay. Giữa cái se lạnh của mùa thu, ánh nắng vàng nhẹ soi thẳng vào từng chân lông kẽ tóc, cặp đôi trai gái đều sắc thu hút không ít ánh nhìn. 
Dung Khiêm thích cảm giác này. Hắn thích mọi người xung quanh nhìn hắn cùng Cố Mạc Chi với ánh mắt ngưỡng mộ nhưng lại không thể làm gì. Hắn cũng thoả mãn trước 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-sach-nu-phu-cau-nghi-ngoi/778865/chuong-33.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.