“Ái chà, Phu quân, chàng mau xem, đó chẳng phải Giang Nam đệ nhất nhà giàu Sở gia thiên kim sao!”
Một tiếng kinh hô của nữ nhân khiến mọi người đều ngoái đầu nhìn.
Đó là một nữ t.ử mắt sáng như sao, nhan sắc như hoa ngọc. Nam nhân bên cạnh nàng thân hình đĩnh bạt, tướng mạo đường hoàng, hai người đứng cạnh nhau vô cùng xứng đôi.
Nam nhân nhìn chằm chằm Sở Hòa một lát, cũng chợt nhớ ra: “Đúng là vậy, năm xưa trong hội hoa đăng, Sở lão gia đã bao trọn cả phố đèn lồng vì nữ nhi mình. Khoản chi tiêu hào phóng ấy đến nay vẫn là câu chuyện mọi người ngợi ca.”
Nữ nhân liền nói theo: “Trước kia ở hội hoa đăng, ta đã thoáng thấy Sở tiểu thư, ký ức vẫn còn sâu đậm, không sai được. Có thể sở hữu dung mạo khuynh thành đến thế, nhất định là thiên kim Sở gia!”
Nam nhân cũng muốn theo đó khen vài câu về ngoại hình Sở Hòa, nhưng liếc thấy ánh mắt như sói rình mồi của A Cửu, hắn đành ngậm miệng lại.
Có vài việc, nên tránh làm thái quá.
Phía bên kia, Tô Linh Tê đung đưa chân, nhướng cao mày: “Trong nhà bổn thiếu gia cùng Sở gia quả thực từng có qua lại làm ăn. Tướng mạo tiểu thư Sở gia, không giả được.”
Ba huynh đệ nhìn nhau, cũng lên tiếng.
Tả Thủ Đao: “Sở gia Giang Nam lừng danh bên ngoài.”
Hữu Thủ Đao: “Nếu có kẻ giả mạo tiểu thư Sở gia.”
Tâm Trung Nhất Đao: “Thì đó ắt là một việc vô cùng ngu xuẩn. Mà ta thấy vị cô nương này mắt ngọc mày ngài, tâm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-sach-khong-may-cong-luoc-phai-thieu-nien-mieu-cuong/4945113/chuong-42.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.