Đêm khuya khoắt, những người khách trọ được gọi ra khỏi phòng và tập trung lại ở nhà chính.
Tô Linh Tê ngồi trên ghế, khoanh tay trước ngực, chân trái gác lên đùi phải. Hắn lộ vẻ ngạo mạn, cười khẩy một tiếng: “Mấy người tốt nhất là thực sự có chuyện quan trọng mới dám làm phiền giấc ngủ của bổn thiếu gia. Bằng không, mấy người đều phải để lại một bên tai để tạ tội.”
Nhóm Giáp Nhất lại chẳng hề để mắt đến hắn.
Tô Linh Tê giận tím mặt, vớ lấy một chén trà ném thẳng qua.
Ngư Tam Nương xót ruột thốt lên: “Ôi chao, chén của tôi!”
Giáp Nhất nhẹ nhàng đưa tay ra đỡ lấy chén trà, rồi tiện tay ném lại cho Ngư Tam Nương. Ngư Tam Nương thở phào nhẹ nhõm, vội vàng ra hiệu cho tiểu nhị nhanh chóng thu dọn hết đồ dễ vỡ, sợ vị công t.ử nhà giàu kia lại bực bội mà đập phá đồ đạc.
Giáp Nhất cầm danh sách khách trọ, kiểm tra từng người, rồi hỏi: “Còn hai người nữa đâu?”
Những người khác đều hiểu rõ là đôi nam nữ Miêu Cương kia chưa ra, nhưng ai nấy đều im lặng không nhắc nhở. Dù sao thì người Miêu Cương đó trông có vẻ rất khó tính, mọi người đều muốn xem thử nếu nhóm Giáp Nhất đụng độ với người Miêu Cương, đ.á.n.h nhau thì sẽ thế nào, nhân tiện đó có thể thăm dò chút thực lực của đối phương.
Tuy nhiên, Giáp Nhất rốt cuộc cũng xuất thân từ Thương Hải châu, nên Chu Hàm vẫn mở miệng: “Giáp Nhất, người Miêu Cương kia thật không nên…”
Chữ “chọc” còn chưa kịp thốt ra, “Rầm” một
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-sach-khong-may-cong-luoc-phai-thieu-nien-mieu-cuong/4945112/chuong-41.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.