Tư Việt không hay biết rằng mình đã nằm trong danh sách đen của Niệm Ức, hắn còn đang bận kéo con mèo lười kia học bài.
Nói cũng lạ, trong một đám người coi học tập giống như là kẻ thù, vậy mà lại lọt ra một Tư Việt chịu khó học tập.
Cũng coi như là kì tích đi.
“Mẹ kiếp, ông đây không làm nữa, mày đi mà làm mình mày đi!!!” Mấy con số này, tách ra thì hiểu, nhưng sao gộp chúng lại thì lại như thiên kinh thế này??? Hắn thà viết bản kiểm điểm còn hơn phải làm mấy cái bài linh tinh này!
“Tao kéo mày leo rank.” Tư Việt cũng không nóng nảy, từ tốn nói một câu.
Tiểu Ngũ còn đang xù lông lập tức ỉu xìu xuống, hình như còn… bẹp bẹp miệng nữa.
Miệng thì lầm bầm chửi rủa, tay lại rất thành thần, tiếp tục mở đề ra làm tiếp.
Tư Việt không nói gì nữa, khóe môi ẩn ẩn cong nhẹ.
[Truyện của Tranh Ca chỉ đăng tại NovelToon, vậy nên tất cả các trang web còn lại đều là reup nhé! Mọi người hãy đọc của chính chủ để ủng hộ tác giả nha:3]
=====
Thời gian trôi nhanh như chó chạy ngoài đồng, thoắt cái đã đến ngày hôm sau, cuộc thi văn nghệ chính thức diễn ra.
Hội trường chật kín chỗ, đâu đâu cũng là đồng phục học sinh, tiếng nói cười, tiếng thử mic, tiếng thầy cô hô trật tự,… náo nhiệt làm sao.
Cả một đời người, khoảng thời gian đáng nhớ nhất có lẽ là thời học sinh đi.
Cười lên muôn hoa nở rộ, cả
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-sach-cuu-vot-nam-phu-phan-dien/3376274/chuong-41.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.