Dạo này Niệm Ức rõ ràng cảm nhận được có ai đó đang theo dõi hắn. Nhưng suốt một tuần, đối phương cũng không có hành động gì. Niệm Ức cũng không vội vạch trần, âm thầm nâng cao cảnh giác chờ đợi đối phương xuất hiện.
Hôm nay, cảm giác bị theo dõi đó đột nhiên biến mất, hắn đang đăm chiêu suy nghĩ thì bả vai bị chạm nhẹ một cái.
Không quay đầu, Niệm Ức cũng biết là ai.
Chỉ có cô mới dám chạm vào hắn như vậy, cũng chỉ có cô mới nhẹ nhàng với hắn như vậy.
Quả nhiên, ngay sau đó là giọng nói trong trẻo của cô: “Niệm Ức, bài tập cậu đã làm hết chưa?”
Niệm Ức hơi buồn cười, cô thật sự muốn trở thành cô giáo của hắn à?
Nhưng ngoài miệng vẫn nhanh chóng trả lời: “Đã xong.”
Tô Đình hơi hơi nghi ngờ. Cô biết với năng lực của hắn, đống đề ấy đương nhiên không có vấn đề gì.
Nhưng người này sẽ ngoan ngoãn làm hết sao?
Niệm Ức cũng hiểu hôm trước đã để lại bóng ma trong lòng cô, hắn không nói nhiều mà lôi bài tập đã làm ra.
“Ở đây cả, cậu xem đi.”
Vừa nói, ánh mắt của hắn vừa không nhịn được mà nhìn đôi môi kia, sau đó như bị điện dật mà quay đi.
Tô Đình không để ý đến điều này, tầm mắt của cô chăm chú nhìn từng lời giải trước mắt.
Nét chữ rồng bay phượng múa, bài nào cũng giải rất tắt, kết quả đều đúng.
Tô Đình mỉm cười, đúng vậy, thiếu niên này nên như vậy, sớm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-sach-cuu-vot-nam-phu-phan-dien/3375021/chuong-40.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.