Tiết mục của Tô Đình và Hà Kiều liền sát nhau.
Tô Đình trước, Hà Kiều sau.
Hà Kiều cảm thấy, đến trời cũng đang giúp cô ta. Diễn sau Tô Đình sao… vừa hay…
Còn một tiết mục nữa là đến Tô Đình, cô hít một hơi thật sâu, đi đến tấm rèm bên hông sân khấu.
Thiếu nữ vừa rồi chỉ ngồi một chỗ đã thu hút ánh mắt của mọi người, bây giờ cô bước đi, tựa như nhân vật bước ra từ trong tranh, người ta càng không thể không dõi theo được.
“Tớ nghĩ cái danh hoa khôi lần này là của cậu ấy rồi.”
“Tớ cũng nghĩ như vậy.”
“Hừ! Chỉ được cái bề ngoài, không biết cô ta lấy tự tin ở đâu ra mà đăng kí tiết mục vậy?”
“Chuyện gì vậy? Cậu nói như cậu ấy múa tệ lắm vậy.”
“Tôi và cô ta học chung cấp hai, tiết mục múa của cô ta thật sự là thảm không nỡ nhìn!”.
“Thật á???”
Nhất thời, có thêm nhiều ánh mắt không rõ nhìn về bóng lưng mảnh khảnh kia.
Hà Kiều rũ mi, che giấu tia vui sướng trong đáy mắt.
Nhưng lúc này, người từ đầu đến cuối đều im lặng ngồi bên cạnh cô ta bất ngờ lên tiếng.
“Cậu ngồi đây đi, tôi xuống dưới trước.” Thịnh Triết đương nhiên cũng nghe thấy những lời nói kia, hắn ta không tỏ ra bất cứ thái độ gì, cứ thế đứng lên đi mất.
Nụ cười trên mặt Hà Kiều cứng ngắt, không biết tại sao cô ta lại cảm thấy trong lòng bất an.
=====
“Niệm ca! Ở bên này, bên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-sach-cuu-vot-nam-phu-phan-dien/3377536/chuong-42.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.