"Ngân nhi cũng tới đây sao? Vì sao lại không vào?" Dư quang nhìn thấy Trầm Ngân đang đứng ngoài cửa, Dung Mi liền bồng theo đứa trẻ đi tới. Đạm thanh vấn đạo :"Có muốn bồng đệ đệ một chút không..."
"Nó không phải đệ đệ của con. Nó là tiểu súc sinh, là sát tinh đã khắc chết đệ đệ." Lùi về sau một bước, ngay cả mặt của hài tử cũng không chịu nhìn, Trầm Ngân liền đã rống lên. Mà lời y nói ra, cũng khiến Dung Mi thay đổi sắc mặt.
"Là ai dạy con nói những lời này?!!" Biết rõ hài tử không thể tự động nghĩ ra những ác ngôn như vậy. Ánh mắt Dung Mi liền rét lạnh đảo qua người những hạ nhân xung quanh :"Là các ngươi ở trước mặt y hồ ngôn loạn ngữ?"
"Phu nhân...phu nhân tha mạng...Chúng nô tỳ..." Bị Dung Mi chất vấn, đám hạ nhân theo hầu bên cạnh Trầm Ngân liền lập tức quỳ xuống kêu xin. Biết rõ bản thân đã gây ra đại họa.
Kế tiếp, Dung Mi đã xử phạt những hạ nhân dám cả gan đàm luận sau lưng chủ tử này thế nào, Trầm Ô cũng không biết. Bởi vì lúc này, khung cảnh trước mắt hắn đã một lần nữa biến đổi, trở thành trong một gian phòng nhỏ.
Vừa định thần, bên tai của Trầm Ô đã đột ngột vang lên tiếng rơi đổ của đồ vật. Theo phản xạ, hắn liền đưa mắt nhìn sang. Vừa vặn lại bắt gặp một thân ảnh quen thuộc.
Vẫn là tiểu Trầm Ngân, nhưng cũng đã lớn hơn trước rất nhiều. Chí ít cũng phải có 7,8 tuổi. Lúc này, y đang giận dữ dậm chân, trừng mắt gào
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-qua-tim-duong-song-trong-cho-chet/727138/chuong-56.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.