Sau khi được đưa đến bệnh viện, Dịch tổng của chúng ta được chuẩn đoán là nứt xương mức độ nặng do lực tác động lớn, phải ở lại bệnh viện một ngày để theo dõi và băng bột hơn nửa tháng thì mới có thể khỏi hẳn Dịch tổng không khỏi nhìn xuống bàn tay trái phải đẹp đẽ của mình phải quấn thành một cục và treo lủng lẳng phía trước. Anh phải công nhận đầu Văn Mạch Lạc là đầu sắt chứ không phải đầu người thường. Nhớ lại khoảnh khắc lúc nãy khi thấy cô chạy đi như tên lửa anh không khỏi tức giận, cái con người này chỉ trong một ngày đã làm anh phát điên bao nhiêu lần.
- Được lắm, Văn Mạch Lạc, đừng nghĩ tôi là đàn ông thì sẽ bỏ qua cho cô, thù này tôi không trả thì tôi không phải họ Dịch, tốt nhất là đừng để tôi gặp lại cô, nếu không…
“Rắc” cây viết trong tay anh cứ thế lìa đời. Tô trợ lý nhìn thấy cảnh này mà không khỏi sợ hãi, ông chủ nhà mình dẫu chỉ còn một tay vẫn có thể mạnh mẽ như vậy, cái cô Văn tiểu thư gì đó sợ là tiêu rồi.
Trong cái rủi cũng có cái may, sau trận nhức đầu đó cô cũng đại khái biết nhà mình ở đâu, biết mật khẩu thẻ ngân hàng và cả biết công việc hiện tại là cái gì. Về đến nhà của Văn Mạch Lạc, vừa mở cửa bước vào đã khiến cô thất kinh hồn vía, so với cái chuồng heo nhà cô thì chuồng heo nhà cô còn phải gọi nơi này một tiếng sư tổ, chỗ này là cho người ở sao? Rõ ràng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-qua-thanh-nu-phu-van-chanh-chua-hai-nguoi-hai-minh/177475/chuong-3.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.