Oành Oành, Đùng Đùng, nghe qua ôi như sét đánh ngang tai. Dịch Thiên Trầm, Thư Mạch Lạc nghe xong há hốc mồm muốn rớt luôn cái hàm dưới. Cô lắp bắp chỉ vào bản thân, run lẩy bẩy hỏi anh:
- Vậy… Vậy tôi là ai?
Anh lười biếng đút tay vào túi quần nói:
- Văn Mạch Lạc.
Thật ra từ trước tới nay anh chưa bao giờ nhớ tên các cô gái lên giường với anh, chỉ là cái tên của cô thật sự không thể không nói rất đặc biệt rất thuận miệng và cực kỳ “mạch lạc”.
Nghe xong câu trả lời Thư Mạch Lạc không biết nên khóc hay nên cười đây. Cô thế mà vì ngủ trễ có năm phút lại biếng thành nữ phụ văn độc ác của bộ truyện cô vừa mới đọc xong. Cô trước khi đi ngủ đã khao khát mãnh liệt bản thân biến thành nữ chính biết nhường nào, hy vọng mình giống như nữ phụ ba ra làm sao? Thế mà cư nhiên ông trời lại cho cô biến thành nữ phụ ác độc té núi chết a. Cô - Thư Mạch Lạc xin thề rằng, nếu cô được quay lại, cô nhất định sẽ không bao giờ ngủ trễ nữa đâu hu hu, mẹ ơi, mau đến rước con về đi.
Dịch Thiên Trầm bất ngờ nhìn người trước mặt sau khi nghe tên bản thân mình xong thì nước mắt giàn giụa cứ liên tục chảy xuống. Anh thật sự thắc mắc có thể nào cô ta bị đa nhân cách hay không? Chỉ mới vừa cách nhau có vài tiếng, từ một người nồng nhiệt phục vụ anh lại biến thành cái bộ dạng thế này? Tầm mắt anh di chuyển đến cái
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-qua-thanh-nu-phu-van-chanh-chua-hai-nguoi-hai-minh/177474/chuong-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.