Phi Loan nhìn chàng rất muốn cười nhưng cố nín lại nói :
"Huynh làm gì mà vội vàng giải thích như vậy, muội đã kịp nói gì đâu chứ, mà huynh phong thái lỗi lạc như thế này cô công chúa kia có ý với huynh cũng là chuyện đương nhiên thôi mà ".
Cảnh Hoàng liền lắc đầu nói :
"Không được, ta không muốn nàng hiểu lầm, đối với ta tình cảm vô cùng quan trọng nàng hiểu không ?".
Phi Loan liền gật đầu, nàng biết từ nhỏ chàng đã thiếu thốn tình cảm vì thế nên một khi nhận định một điều gì là vô cùng nghiêm túc ".
Cảnh Hoàng ôm nàng vào lòng nói :
"Nàng không biết đâu thời khắc ba năm ta không được gặp nàng thời gian đầu ta cảm thấy hụt hẫng và nhớ nàng vô cùng, nhiều lúc ta đã muốn trốn về thăm nàng nhưng lại cố kìm nén, bởi vì ta biết nếu ta không lớn mạnh thì không thể bảo vệ được cho nàng.
Lúc đó ta mới nhận ra vị trí của nàng trong lòng ta quan trọng như thế nào, ta có thể hứa với nàng cả đời này ta chỉ yêu có một mình nàng ".
Phi Loan cảm động vô cùng, lời hứa đế vương đáng giá ngàn vàng, nhận được lời này của y nàng còn mong chờ gì nữa chứ.
Lúc này tại biệt viện bên ngoài kinh thành ám vệ sai đi điều tra nàng đã trở về báo cáo, hắn quỳ xuống người nam nhân mặc bộ hắc bào kia nói :
"Khởi bẩm hoàng thượng chuyện về nữ nhi quan Thượng thư thực sự có chút vòng vo.
Nàng khi sinh ra đã bị bế nhầm mang vào trong cunh sống dưới thân phận tam công chúa mười hai năm, nàng mới trở về phủ Thượng Thư cách đây ba năm thôi.
Nghe đâu tình cảm huynh muội của nàng và thái tử rất tốt, trước khi thái tử đi đánh trận đã xin cho nàng thân phận An Bình huyện chủ."
"Huynh muội, ánh mắt bọn họ nào giống huynh muội chứ, ở lâu cùng nhau có tình cảm khác là chuyện bình thường, An Bình huyện chủ này nhất định trẩm phải có được."
Rổi hắn quay sang thị vệ nói :
"Sứ giả của ta đến đâu rồi, toàn một lũ ăn hại mãi không sang tới nơi, có vẻ như thời gian này trẫm nhân từ với các ngươi rồi ".
Thị vệ toát mồ hôi nói :
"Hoàng thượng từ Sở quốc sang đây cũng xa xôi, thuộc hạ nhận được thư tín thì chậm nhất là hai ngày nữa sẽ đến đây ạ !"
Lúc này Nam Cung Dực mới gật đầu không nói gì, nếu hắn trực tiếp đến gặp hoàng thượng Thục quốc thì có vẻ như không hay lắm, lần này hắn bí mật đến đây nên không thể lộ hành tung.
Vì sự xuất hiện của nàng nên hắn mới phải thay đổi kế hoạch, cứ nghĩ đến người nữ nhân xinh đẹp đó thì cả người hắn lại rạo rực không thôi, hắn thích cảm giác kích thích và chinh phục.
A Đạt Nhi mục đích lần này sang Thục quốc là để làm sứ giả hòa bình của Man Di và Thục quốc.
Lần này vì sự tự cao và khinh địch khiến cho Man di tổn thương trầm trọng, cũng may Man Di ở xa cho nên Thục quốc không muốn xát nhập chứ nếu không e rằng nàng ta đã không có nơi để về rồi.
Nàng ta trươc giờ vô cùng kiêu ngạo, ỷ vào sự xinh đẹp cùng với sự sủng ái của phụ hoàng nên không coi ai ra gì.
Lần đầu tiên trong đời khi nàng ta nhìn thấy Cảnh Hoàng đã bị vẻ anh tuấn, khí phách của chàng làm cho xao động chân tâm quyết theo chàng đến Thục quốc mặc sự khuyên ngăn của mẫu thân.
Nàng ta cứ nghĩ rằng với vẻ ngoài xinh đẹp của mình thái tử sẽ siêu lòng vậy mà ai ngờ đâu chàng từ chối lời cầu thân của mình lại còn sỉ nhục nàng ta, nỗi hận này nàng ta thật sự nuốt không trôi.
Cùng lúc này sau khi Cảnh Hoàng nói rõ ý định của mình với Lưu Kiệt, Lưu Kiệt suy nghĩ một lát rồi gật đầu nói :
"Thái tử, có thể hiến mình giúp thái tử hoàn thành bá nghiệp hạ quan nguyện lòng.
Hoa cô nương đó hạ quan cũng đã từng gặp qua, là một cô nương xinh đẹp tri thư đạt lễ, nếu có thể kết mối lương duyên này thì hạ quan thật sự có phúc khí tất cả xin thái tử sắp xếp ".
Cảnh Hoàng nghe vậy cũng yên tâm liền nói :
"Ngươi là một người có năng lực, bổn thái tử rất coi trọng ngươi, lần này nói trước với ngươi là tôn trọng quyết định chứ không có ý bắt ép, nếu ngươi cũng nguyện lòng thì hãy trở về đi, kế hoạch cụ thể ta sẽ bảo thị vệ báo lain cho ngươi sau ".
Lưu Kiệt vội hành lễ rồi lùi xuống, hắn vừa đi ra bên ngoài thì Thái phó liền bước vào giọng trầm ổn nói :
"Lưu Kiệt này là một nhân tài, là người có tham vọng tuy nhiên lại biết vị trí của mình là ai, có hắn ta làm cánh tay trái của con ta cũng an tâm. (1
Lại nói trong chuyện này cũng phải cảm ơn An Bình huyện chủ, chính nha đầu đó là người đưa hắn đến đây làm môn hộ cho ta, khi hắn chỉ là một thư sinh vừa đỗ trạng nguyên.
Trong ba năm này hắn thật sự làm cho sư phụ phải nhìn hắn bằng con mắt khác, người tài thật sự là một người tài
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải. Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]