Phượng Nhiễm một chân đá văng cửa ra, "Tìm được người bỏ nước ép đào vào ly của em rồi."
Tôi thấy không có ai muốn nhắm vào tôi ngoại trừ Tô Tiêm Tiêm, còn ngốc nghếch đáng yêu như vậy nữa chứ.
Không ngờ thật sự là núi cao còn có núi cao hơn, à không, này mịa nó nào phải núi, rõ ràng là một gò đất nhỏ, tôi không vấp ngã mà là tự mình lún trước.
"Anh mang người tới đây."
Phượng Nhiễm nói rồi tránh ra một bên, sau đó một người phụ nữ ngũ quan diễm lệ, trang điểm tinh xảo, eo thon chân dài, dáng người quyến rũ xuất hiện.
A, chị gái xinh đẹp.
Chị gái xinh đẹp đánh giá tôi từ trên xuống dưới, khịt mũi khinh thường, "Cô chính là Tô Ninh?"
Không hổ danh là chị gái xinh đẹp, ngay cả làm cái vẻ khinh thường cũng đẹp như vậy.
Tôi lại có thể.
Cần cái gì mà móng heo bự[1], chị gái xinh đẹp không mlem hơn à?!!
Tôi hoài nghi tên Phượng Nhiễm khẳng định là mắt mù, bằng không chị gái xinh xắn như vậy lại không cần, cứ đỏ mắt trông mong chờ đợi phụ nữ có chồng.
Tuy rằng người phụ nữ có chồng này vừa xinh xắn đáng yêu hào phóng dịu dàng, khoan đã khoan đã. Chị ấy vừa hỏi gì ấy nhỉ, ồ, phải, hỏi tôi có phải là Tô Ninh không, này thì đương nhiên, không phải Tô Ninh chẳng lẽ là mèo đen ding dong[2]?
Tôi gật đầu lia lịa, "Em nè, chị gái nhỏ tìm em có chuyện gì à?"
Lãnh Diệp, Phượng Nhiễm đồng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-qua-nu-chinh-sa-dieu-nguoc-van/2942966/chuong-8.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.