Sáng sớm.
Long Tiêu tỉnh dậy, nheo mắt, liếc nhìn nữ nhân bên cạnh mình, hồi ức tối hôm qua lại hiện về, không nhịn được lại nghĩ đến nữ nhân lạnh nhạt, tính tình cố chấp, lời nói như có gai kia. Hắn đứng dậy, tìm bóng dáng của nàng.
“Hoàng thượng! Người đã thức dậy! Tối qua nô tì hầu hạ hoàng thượng có tốt không?” - Nàng ta dùng cánh tay ngọc quấn lên cổ hắn, đôi môi hướng về phía môi hắn, nhẹ thở, hơi thở nàng ta thơm ngọt, cử chỉ lại mềm mại phong tình.
Long Tiêu lạnh lùng đẩy nàng ta ra, quát lớn: “Thay quần áo”
Tỳ nữ phía trước nhanh chóng chuẩn bị tốt mọi thứ, nhìn sắc mặt hắn tối tăm, ai cũng không dám chậm trễ.
Linh Phi tươi cười giả tạo, khoé môi có chút vặn vẹo, trước mặt đám tỳ nữ xuống đài không được, sắc mặt liền khó coi đến cực điểm.
“Đứng lên.” - Long Tiêu mặc quần áo đầy đủ, liền quay về phía sau nhìn, thấy Nhất Thuần vẫn như cũ ngủ say trên mặt đất.Chân của hắn liền hướng xuống thân thể của nàng mà đạp.
“A” - Thiên Nhất Thuần bị đau, theo bản năng sợ hãi kêu lên một tiếng.
“Còn chưa chết sao?” - Long Tiêu khinh thường nói, trong lòng cũng không có nghĩ vậy.
“Hừ” - Nhất Thuần ngồi dậy, ngẩng cao đầu, căn bản cũng không liếc nhìn hắn một cái.
“Nói cho ngươi biết, mau quét dọn nơi này sạch sẽ, trước khi ta về mọi thứ đều phải ngăn nắp sạch sẽ.” - Long Tiêu cắn chặt răng nói với Nhất Thuần, sau đó vung tay áo rồi đi ra cửa.
“Quét dọn thì
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-qua-lam-tinh-nhan-cua-hoang-de/179092/chuong-8.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.