“Không phải vừa nói không chịu nổi sao?” - Long Tiêu quay đầu đối với bộ dạng quyến rũ của Linh Phi nói.
“Hoàng thượng thật là xấu.” - Linh phi chột dạ không dám nhìn thẳng hắn.
“Đây là nơi nào?” - Nhất Thuần chịu đựng thân thể đang đau đớn ngồi dậy, nhìn xung quanh một chút rồi lẩm bẩm. Sau khi tỉnh lại, thanh âm phóng đãng đó cũng biến mất, nàng đang nằm mơ sao?
“Trên long sàn của trẫm.” - Thanh âm quỷ mị của Long Tiêu doạ Nhất Thuần.
“A” - Nhất Thuần lúc này mới quay đầy lại, chứng kiến trên giường một nam một nữ****, sau đó nhìn lại mình, hung hăng cắn răng một cái. Kiên trì bò xuống giường đi ra phía ngoài cửa, cũng không quay đầu lại mà nói:
“Các ngươi cứ tiếp tục”
“Ngươi đứng lại cho trẫm.” - Nam nhân này có được mấy ngàn nữ nhân, cho nên hắn luôn cho là nữ nhân nên thuận theo hắn, coi hắn là trời. Thế nhưng nàng lại cao ngạo mà coi hắn là không khí.
“Ngươi nói ta đứng, ta phải đứng sao?” - Nhất Thuần kiến cố đi ra, nhỏ giọng nói.
“Ngươi!Mau nói rõ ra cho trẫm” - Long Tiêu ở sau lưng nàng thịnh nộ, quát lớn.
Nàng bất đắc dĩ quay đầu lại,đúng lúc nhìn thấy hắn bỏ lại mỹ nhân dưới thân, tốc độ của hắn lao về phía nàng quả thật đáng sợ.
Nhất Thuần vừa mở miệng chưa kịp nói thì cái cổ mảnh khảnh của nàng đã bị hắn chế ngụ.
“Ta …như…thế…nào…lại…phải…nghe…lời…của…ngươi.” -Cổ của Nhất Thuần bị chế ngụ, trong miệng khó khăn nói ra lời không phục. Đạo lực của hắn thật lớn, Nhất Thuần cảm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-qua-lam-tinh-nhan-cua-hoang-de/179091/chuong-7.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.