Nhất Thuần nhìn thấy hai người họ giằng co, không có hứng thú tham gia liền nằm xuống, tiếp tục đến chỗ Chu Công để trình diện.
“Người đâu! Mau kéo nô tỳ này lên cho bản nương nương.” - Linh phi không dám cùng Nhất Thuần đối mặt, liền lớn tiếng kêu người.
“Dạ” - Một đám tỳ nữ tiến lên, đem Nhất Thuần từ dưới đất kéo lên, cũng không buông tha ý tứ đó.
“Chát” - Một thanh âm vang lên, Linh phi quay đối diện nhìn gương mặt xinh đẹp kia bị ăn một tát, chỉ thấy tỳ nữ kia ôm mặt mà té xuống đất.
“Cút” - Nhất Thuần dùng sức vung tay, toàn bộ những tỳ nữ kia đều té trên mặt đất. Long Tiêu nàng đánh không lại, nhưng đối với những nữ nhân nhỏ bé này không xứng làm đối thủ của nàng.
Nàng đi đến trước mặt Linh phi, lạnh lùng nhìn nàng ta, sau đó khoanh tay, xoay lưng về phía nàng ta:
“Cút ra khỏi tầm mắt của ta.”
“Ngươi” - Linh phi nổi đoá, mạnh mẽ phất áo hướng về phía cửa mà đi, bốn tỳ nữ kia cũng theo đó mà ra ngoài.
“Thật là yên tĩnh.” - Bên trong phòng còn có một hàng tỳ nữ, cũng không biết đối với một đầy tớ nho nhỏ như nàng làm thế nào. Nhất Thuần thở phào nhẹ nhõm, bây giờ không ngủ được, nàng nhìn xung quanh phòng, dường như không có gì muốn thu dọn. Nhưng là phải làm bộ, tuy là thân thể nàng vẫn còn đau, nhưng là so với lúc trước thì không còn chuyện gì.
“Ngươi, giúp ta đem khăn trả giường ném ra ngoài. Ngươi, giúp ta lấy một khăn trải
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-qua-lam-tinh-nhan-cua-hoang-de/179093/chuong-9.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.