Phủ thành chủ thành Vân Sạn... 
Một người đàn bà trung niên trang điểm đậm, ăn mặc có phần diêm dúa dẫn theo một đám người chờ sẵn ở trước cửa căn nhà uy nghi bề thế, tọa lạc ngay ở trung tâm thung lũng Phúc Lăng. Vừa nhác thấy bóng mấy người Nguyễn Đông Thanh, y thị đã tiến lên một bước, cúi thấp đầu: 
“Tiểu nữ Tào Tử Chân, thay mặt trăm họ thành Vân Sạn cung nghênh Bích Mặc tiên sinh hạ cố ghé thăm.” 
Nguyễn Đông Thanh à một cái, quệt mũi, dời ánh mắt đi chỗ khác. 
Nhan sắc Tào Tử Chân chỉ thuộc dạng trung bình khá, nay đã đến tuổi bên kia sườn đồi, có thể nói là hoa tàn ít bướm. Y thị mặc cái áo xẻ sâu, để lộ khe vực giữa hai quả núi ngồn ngộn cơ hồ đập ngay vào mắt người đối diện, khiến Bích Mặc tiên sinh của chúng ta chỉ biết nói dân phong Đại Hàn hơi thoáng quá. 
Diệp Phàm thì dường như đã quen với kiểu ăn mặc của Tào Tử Chân. Gã tiến lên mấy bước, chắp tay: 
“Thành chủ nói quá lời. Mấy ngày tới hi vọng thành chủ chiếu cố cho.” 
“Chuyện trong phận sự. Chuyện trong phận sự. Quốc sư khách sáo quá.” 
... 
Song phương khách sáo với nhau một phen, sau đó Tào Tử Chân bèn sai người chuẩn bị phòng ở cho mấy người Nguyễn Đông Thanh. Trước khi dời gót, y thị còn nhìn về phía Dư Tự Lực một cái. 
Cậu chàng thoáng rùng mình theo bản năng, hoàn toàn không rõ đối phương là cố ý hay vô tình, cũng chẳng đoán được ý 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-qua-lam-nhan-vat-quan-chung-vo-tinh-day-mot-dam-do-de-thanh-thanh-nhan/3742395/chuong-548.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.