Sau khi Lưu trưởng lão của Phần Thiên cốc rời đi, Đao Vương cho mời tất cả thiên kiêu cùng trưởng lão Đao Sơn đến phòng nghị sự, mở cuộc họp khẩn ngay đêm đó. Cũng không biết đám người nói những gì, chỉ biết sáng sớm hôm sau, Đao Vương đích thân hộ tống Bích Mặc tiên sinh truyền tống đến chặng tiếp theo trong hành trình của gã. 
Sau cuộc họp đêm hôm trước, Hắc Bạch Vô Thường đã sớm được phái đi sứ Kiếm Trì, thông báo cho thái tử Thành và “phái đoàn” của Bích Mặc tiên sinh về thay đổi nhỏ trong lộ trình này. Thành thử, đến sáng hôm sau, đoàn người đã rời thành Hải Giác để hội ngộ với Nguyễn Đông Thanh ở thành Vân Sạn. 
Trong lúc chờ đám người, Bích Mặc tiên sinh của chúng ta chính đang cảm thán sự đời khó lường. Đang yên đang lành, hắn lẩn thẩn thế nào đi lạc vào giữa tranh chấp môn phái nhà người ta, rồi run rủi thế nào bị Đao Sơn bắt nhầm. Cũng còn may đối phương có lẽ là ái ngại cái danh hão “đánh biến dạng đại đạo” của hắn nên khi biết mình bắt nhầm người, cũng không làm gì quá phận, ngược lại còn đối xử với hắn như khách quý. Chả qua là khi gã ngỏ ý muốn nhờ họ thả cho mình về Kiếm Trì đặng kịp lịch trình với thái tử Thành thì Đao Sơn kỳ kèo mặc cả, đòi hắn phải giải thích rõ đao lý của Lý Tầm Hoan mà thôi. Cuối cùng, gã phải lôi kiếm lý Độc Cô Cửu Kiếm ra chém gió mới qua được bàn, thành công thương lượng với Đao Sơn thả 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-qua-lam-nhan-vat-quan-chung-vo-tinh-day-mot-dam-do-de-thanh-thanh-nhan/3740884/chuong-547.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.