Quả nhiên, người của Đao Sơn cắn câu. Chỉ thấy, Đao Vương chắp tay, nói: 
“Xin tiên sinh chỉ giáo!” 
Nguyễn Đông Thanh nhấp ngụm rượu rồi mới đủng đỉnh nói: 
“Thứ nhất, Đao Đạo nguyên bản là một trong những tồn tại sớm nhất từ trước Phản Thiên Chi Chiến, từng sánh vai được với Nho, Đạo, Phật, Vu. Thế nhưng, sau khi Đao Đạo bị Bát Kiệt – à không, giờ phải gọi chúng là Bát đại Thiên Tôn nhỉ – đánh vỡ thì người dùng đao cũng chỉ còn có thể nhập vào chung với Võ Đạo. Thế mới tạo nên thế Ngũ Lộ Triều Thiên ngày hôm nay. 
“Thế nhưng, các vị chẳng lẽ chưa từng thắc mắc, tại sao trước Phản Thiên Chi Chiến, từng có không ít Khai Đạo giả – tuy là cuối cùng, đa số vẫn lựa chọn nhập đạo của mình vào các đại đạo lớn hơn, song cũng vẫn tồn tại các con đường tu luyện riêng biệt, tỉ như Trù Đạo của Mỹ Vị sơn trang, hay Vô Tình đạo cho tới khi bị Táng Hoa Sinh chém sập – còn sau Phản Thiên Chi Chiến, lại không có đại đạo mới xuất hiện sao? Đến như Binh Đạo của Nghiêm Hàn cũng phải nương nhờ Nho Đạo.” 
Gã nói đến đây, ra bộ nhìn xa xăm, rồi mới tiếp: 
“Lý do kỳ thực đơn giản: Thiên Đạo đã ngủ say, cửu cảnh mất áo nghĩa, đến cường giả Ngũ Lộ Triều Thiên còn kém xa kẻ cùng cấp trước Phản Thiên Chi Chiến. Như vậy, các vị nghĩ Khai Đạo giả... liệu có thật sự mở nổi đạo mới không? Cho dù có thành công khai đạo, các vị nghĩ Đao Đạo 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-qua-lam-nhan-vat-quan-chung-vo-tinh-day-mot-dam-do-de-thanh-thanh-nhan/3738404/chuong-546.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.