Dù sao...
Trước đó, nói cho cùng, quả thật là gã cố tình chơi xấu, ngáng chân Đao Sơn một cái.
Rất nhiều người so sánh võ học trong Kim Dung và Cổ Long, xem cao thủ bên nào thắng bên nào, song chuyện này thật ra rất buồn cười. Hai vũ trụ, tuy cùng một thể loại, nhưng lại không có chung một bộ quy tắc.
Cổ Long thiên về tình tiết, những trận giao đấu võ công phần nhiều là phụ trợ. Cao thủ so chiêu, mấu chốt quyết thắng thường là yếu tố ngoại cảnh.
Cũng vậy mà nói “thiên hạ võ công, duy khoái bất phá”.
Tiểu thuyết Kim Dung lại trái ngược.
Đã nhanh thì không thể mạnh, muốn có uy lực thì không thể câu chấp ở tốc độ. Tuy hai con đường “nhanh” và “mạnh” trăm sông đổ về một biển, đều có thể đạt tới đỉnh cao, nhưng thực ra lại là quan hệ tỉ lệ nghịch.
Nếu phải giải thích, thì trong truyện Kim Dung, nội lực tăng cường sức mạnh của chiêu thức nhiều hơn quán tính.
Vận công mất thời gian, điều động nội lực từ đan điền vào kinh mạch, rồi phát ra ngoài cũng không phải chuyện có thể xong ngay lập tức. Súc thế càng lâu, nội lực quán trú càng lớn, thì uy lực càng mạnh.
Thế nên, truyện Kim Dung mới có những pha thể hiện phi nhân loại, phá vỡ định luật vật lý. Tỉ như lần Hoàng Dược Sư ném cái chày bay chậm rãi, dập dờn, nhưng Doãn Chí Bình vừa đỡ thì cả người bị đánh bay mấy mét, gãy răng nôn máu.
Cũng không bỗng dưng mà Thái Cực
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-qua-lam-nhan-vat-quan-chung-vo-tinh-day-mot-dam-do-de-thanh-thanh-nhan/3737175/chuong-545.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.