Lời thách thức của Đặng Tiến Đông vang như tiếng chuông đồng, nháy mắt đã truyền khắp doanh trại song phương. Quân triều đình nhìn kẻ mặc giáp bạc, tay cầm ngân côn đứng ngay trước trận thách thức, nhất thời không kẻ nào dám tiến lên một bước, cũng không ai dám thở mạnh một cái.
Vẫn nói người có tên, cây có bóng, Bạch Mã Hầu Đặng Tiến Đông trước khi vào Táng Thi đinh cũng đã là tân tinh mới nổi của giới thiên kiêu, chiến công hiển hách.
Trên hết, gã lại là chủ nhân của Vân Hải Trấn Thiên Côn.
Không ai nhập ngũ mà không có nguyên quán, không có mẹ già vợ trẻ còn chờ ở quê hương. Nếu như Đặng Tiến Đông dùng ngân côn vòng qua bọn họ, thẳng tiến đến hậu phương mà đồ huyện diệt làng thì bọn hắn cũng chỉ biết khóc.
Mấy năm nay, Đặng Tiến Đông vào Táng Thi đinh, lăn lộn cùng một đám trọng phạm các nước. Gần mực thì đen, trời mới biết gã học được cái gì trong đó. Chuyện Đặng Bá Ngôn không muốn làm, đến thời của Đặng Tiến Đông thì chưa hẳn.
Không ai muốn đánh cược tính mạng người thân nhà mình vào nhân phẩm của kẻ khác, nhất là tên này lại ở chung với đám trọng phạm truy nã.
Thành thử, khác với lúc Lăng Phong xuất chiến, khi Đặng Tiến Đông đến trước trận khiêu chiến, không có một tiếng chửi mắng nào, cũng không có một ai dám châm chọc. Vừa là vì kiêng kị thực lực của gã, vừa là vì không muốn dễ dàng đắc tội một kẻ có thể tập kích bất cứ đâu mà
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-qua-lam-nhan-vat-quan-chung-vo-tinh-day-mot-dam-do-de-thanh-thanh-nhan/3615665/chuong-478.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.