Đương nhiên...
Nếu có thực sự có thể giả làm tội nhân trên người mang bản án, bị truy nã chạy vào Táng Thi đinh vẫn là biện pháp tối ưu.
Dù sao, Tạ Thiên Hoa cũng không dám chắc một chút thủ đoạn tung hỏa mù của cô nàng và Đỗ Thải Hà có thể lừa được một kẻ lọc lõi già đời như Tiết Lập Địa. Cố tình để lộ sơ hở bên ngoài Thấp Cương cũng đồng nghĩa với chuyện để lại một chút dấu vết. Tuy khả năng Tiết Lập Địa tìm được đúng những người đang cùng xếp hàng kia để hỏi thăm tung tích không cao, song cũng không phải là chuyện không thể xảy ra.
Bấy giờ...
Bốn người đã đến rất gần lối vào Thấp Cương.
Chợt, Lý Thanh Vân trừng mắt, nhìn chòng chọc vào hai kẻ đang phụ trách giữ cổng chính. Hai người này một béo lùn, trông như quả bóng, tay cầm một thanh Lang Nha Bổng, kẻ còn lại cao gầy như que củi, xách ngược một cây Tam Khúc Côn, bấy giờ đang chìa tay nhận phí vào cửa của một đám tội phạm muốn vào Thấp Cương.
Cậu chàng hít sâu một hơi, bàn tay nắm chặt lại.
Lập tức, bên tai truyền đến âm thanh của Tạ Thiên Hoa:
“Đại sư huynh, nếu như gặp phải người quen, đưa ngón áp út lên gãi mũi một cái!”
Lý Thanh Vân thoáng giật mình, song sau đó lại bình tĩnh lại. Tuy không rõ Tạ Thiên Hoa sử dụng lối suy luận nào để đoán ra được điều đang khiến cậu chàng trăn trở, nhưng Lý Thanh Vân cũng không muốn suy xét gì nhiều. Theo
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-qua-lam-nhan-vat-quan-chung-vo-tinh-day-mot-dam-do-de-thanh-thanh-nhan/3492756/chuong-403.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.