Bốn người không dám ở lại lâu, Đỗ Thải Hà vừa thở dốc được chưa được nửa khắc là lập tức vội vã lên đường.
Dù sao, lấy tu vi của Tiết Lập Địa, thần thức của lão chỉ sợ là có thể bao phủ phạm vi mười dặm có dư. Lại thêm tốc độ ngự kiếm phi hành của lão không kém, nếu sư huynh muội Lý Thanh Vân không dắt díu nhau nhanh chóng chạy khỏi nơi thị phi này thì dám chắc chưa đến nửa canh giờ, Tiết Lập Địa sẽ lần nữa xuất hiện trước mặt bốn người.
Đấy là đã tính cả chuyện Tiết Lập Địa đã gãy mất hai trên bốn thanh kiếm gỗ, bay chậm hơn bình thường. Nếu không, có lẽ bọn họ cũng chỉ có vỏn vẹn một khắc mà thôi.
Cái hôm hội họp, sau khi nhờ Độc Nhãn Lang vẽ giúp một tấm địa đồ trong Táng Thi đinh, Tạ Thiên Hoa bèn quyết định để hắn nhanh chóng rời đi. Dù sao, khi ấy cả bốn người đều cho rằng sáng hôm sau sẽ tiết lộ một chuyện kinh thiên động địa, chấn động Huyền Hoàng giới, khiến bọn họ bị nhiều kẻ có số có má nhắm vào. Độc Nhãn Lang chỉ là bang chủ một thế lực nhỏ trong Táng Thi đinh, không cần thiết phải liên lụy đến hắn, làm y dính vào vũng nước đục này.
Bấy giờ...
Trương Mặc Sênh tay cầm địa đồ, nói:
“Tạ sư tỷ, cứ như địa đồ nói thì điểm chợ gần nhất gọi là Thấp Cương, cách đây độ ba mươi dặm về phía tây nam. Lấy tốc độ của chúng ta, nhiều nhất là một khắc sau là có thể
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-qua-lam-nhan-vat-quan-chung-vo-tinh-day-mot-dam-do-de-thanh-thanh-nhan/3490187/chuong-402.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.