Liễu Ân lại nói:
“Kỳ thực lão phu cũng hơi bất ngờ. Không ngờ hai vị cũng sẽ đồng ý với kế hoạch của Quách phu nhân. Dẫu sao, thủ đoạn sử dụng với Nho môn lần này cũng không chính trực cho lắm...”
Trong suy nghĩ của Vân Hà Kiếm Tổ, Nguyễn Đông Thanh không có vẻ là người sẽ làm chuyện khuất tất hay dùng đến các thủ đoạn không quang minh chính đại để đạt được mục tiêu. Thành thử, việc hai người của cổ viện đồng ý với kế hoạch đe dọa, tống tiền Nho gia cũng có chút nằm ngoài dự liệu của hắn. Chỉ nghe Đỗ Thải Hà đáp:
“Nếu bọn chúng dám nhắm đến những người vô tội thì sớm nên biết sẽ phải gặp kết cục này. Huống chi...”
Cô nàng dừng lại trong chốc lát, rồi mới nói tiếp:
“Trước hôm bọn tiểu nữ rời cổ viện, sư phụ lão nhân gia đã sớm có nhắc nhở.”
“Ồ? Tiên sinh nói sao?”
“Người không trực tiếp nói, mà sử dụng cổ vật quý phái đã tặng, cho bốn sư huynh muội tiểu nữ xem một đoạn cố sự...”
Trương Mặc Sênh cũng gật gật đầu, hồi tưởng lại chuyện đêm muộn hôm đó.
Vào cái giờ mà bình thường sư phụ đã sớm đi ngủ, chả hiểu sao hôm ấy người tất tả chạy xuống chỗ bọn họ, kéo tất cả vào phòng, dùng cổ vật cho xem một “đoạn ghi chép”. Đoạn ghi chép này khá dài, đâu đó phải chừng trên dưới một canh giờ, về một vị quan trên trán có một vết bớt hình ngôi sao.
Mấy người bọn họ còn nhớ rõ hôm ấy quần áo
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-qua-lam-nhan-vat-quan-chung-vo-tinh-day-mot-dam-do-de-thanh-thanh-nhan/3321680/chuong-285.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.