Ba người vào phòng thì mới phát hiện phía Nho môn hãy còn chưa tới. Hai đứa thư đồng mặt mũi sáng sủa, mặc áo trắng chạy đến rót rượu, bày biện điểm tâm tươm tất đâu vào đó thì ra ngoài khép cửa lại.
Ban nãy, Đỗ Thải Hà cũng đã truyền âm thuật lại lời cảnh báo của Kim Đồng cho hai người Liễu kiếm tổ, Tiểu Thực Thần. Bấy giờ không có chuyện gì làm, Trương Mặc Sênh bèn truyền âm hỏi sư tỷ:
“Sư tỷ, Tứ Đại Tài Tử này là ai vậy? Có lợi hại đến thế không?”
Tam đồ đệ của Nguyễn Đông Thanh đảo mắt một cái, kém chút thì học ông thầy đưa cả bàn tay lên vuốt mặt.
Vốn là cô nàng tưởng lần này không đi cùng ông sư huynh Lý Thanh Vân thì không cần phải trả lời những câu tưởng như là thường thức của Huyền Hoàng giới này nữa, nhưng thế quái nào lại chui ra một tên thiếu va chạm xã hội tương tự như Trương Mặc Sênh.
Tiểu Thực Thần cũng biết câu mình hỏi chắc là ngu lắm, bèn cười trừ làm hoà.
Thực ra, Đỗ Thải Hà mấy năm liền lang bạt lục quốc thì Trương Mặc Sênh cũng có gần một năm chạy khắp nơi đấu trù, thành thử trong chuyện đối nhân xử thế thì cậu chàng cũng không thua kém gì cô sư tỷ, và chắc chắn là vượt xa ông sư huynh gà công nghiệp. Song Tiểu Thực Thần xưa nay ngoại trừ chiên xào nấu nướng ra thì ít để ý đến chuyện gì khác, lại thêm Mỹ Vị sơn trang và Nho môn từ xưa đã có nhiều bất hoà, nên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-qua-lam-nhan-vat-quan-chung-vo-tinh-day-mot-dam-do-de-thanh-thanh-nhan/3322804/chuong-286.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.