Chương này là chương 130, ba chương phụ chương là 126-128. Bà con ai đọc ở trang nào mang về thiếu chương hay đánh số sai thì chịu khó tìm kiếm bản nào đăng đủ nhá.
Nguyễn Đông Thanh bị lão nhà Nho tóm cổ, bay thẳng đến ải Quan Lâm. Hai người vượt qua tường thành, bỏ qua phủ thành chủ, đoạn nhắm thẳng đến một ngôi lầu bốn tầng. Bích Mặc tiên sinh của chúng ta sống ở Quan Lâm đã lâu, thành thử chỉ nhìn một cái là hắn nhận ra ngay ngôi lầu bốn tầng mình đang bị lôi đến là Hồng Hoa Lầu.
Hồng Hoa Lầu này vốn là sản nghiệp đẻ ra tiền, xa hoa bậc nhất của Nhất Phẩm Cư. Nghe đồn nơi này có một tầng là sòng bạc, một tầng là thương hội, một tầng là kỹ viện, lại có một tầng lầu cao nhất không rõ là dùng làm gì. Hồng Hoa Lầu thường ngày không tiếp khách phổ thông, bình thường người bước được qua cửa nếu không phải là kẻ đại phú đại quý thì cũng là nhân vật tai to mặt lớn một phương.
Một tên phàm nhân bán rau, gần đây mới đi dạy học như Nguyễn Đông Thanh đương nhiên là chưa bao giờ đặt chân đến nơi xa xỉ thế này.
Hơn nữa, Hồng Hoa Lầu lúc này không có một khách khứa nào khác. Thương hội đóng cửa im ỉm, sòng bạc cũng vắng bóng con bạc ra vào. Duy chỉ có tầng ba vốn là chốn ngõ liễu tường hoa là còn căng lụa tiếp khách.
Lão nhà Nho dẫn Nguyễn Đông Thanh lên thẳng tầng cao nhất của Hồng Hoa Lầu.
Có một quãng thời
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-qua-lam-nhan-vat-quan-chung-vo-tinh-day-mot-dam-do-de-thanh-thanh-nhan/2607006/chuong-111.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.