Hà Bảo Ngân đối với sự tình diễn ra cũng chẳng muốn quan tâm quá nhiều. Ở bên ngoài lăn qua, lộn lại một ngày đã vô cùng mệt mỏi, khẽ thở dài một hơi, nói với Dương Nhung và Dương Thu.
"Chúng ta trở về thôi..."
Ban đêm mới là thời gian náo nhiệt nhất của lễ hội, Hà Bảo Ngân nói mình mệt mỏi muốn đi nghỉ sớm, tự mình vào phòng, cần thận thay một thân nam trang, rón rén từ cửa sổ trốn ra bên ngoài. Nàng quen cửa quen nẻo chạy tới một tửu lâu. Võ Yến Nhi cùng Tam công chúa đã ở nơi đó chờ sẵn.
Võ Yến Nhi thấy nàng tới sốt sắng, lôi kéo, nói.
"Ngươi sao bây giờ mới tới chứ..."
Hà Bảo Ngân cười cười, làm bộ chắp tay nói.
"Đã để hai vị cô nương chờ lâu, tại hạ xin tạ lỗi..."
"Phi... Khốn kiếp... Ta cũng muốn cải nam trang..."
Võ Yến Nhi không phục mà nhảy dựng lên, loi nhoi, muốn học theo Hà Bảo Ngân. Tam công chúa cũng cảm thấy cải nam trang rất tốt, nói.
"Ta cũng muốn... Ta cũng cải nam trang..."
Thế là rất nhanh hai người còn lại cũng đã cải nam trang, ba người cùng nhau rón rén mà rời đi.
Ra đến trên phố náo nhiệt, thấy phía trước có một sòng bài, người người náo nức đi vào, ba ánh mắt nhìn nhau, cùng nở nụ cười.
"Các ngươi có nghĩ cái mà ta đang nghĩ hay không?."
Võ Yến Nhi hỏi hai bằng hữu nhà mình, Hà Bảo Ngân cùng Tam công chúa không hẹn mà cùng nhau gật đầu.
"Đi..."
"Đi..."
Ba người tiêu soái đi vào trong sòng bạc. Tiểu nhị thấy con mồi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-qua-giac-mong-ngan-nam/965592/chuong-35.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.