Những ngày sau đó Triệu Tử Duệ đều ngoan ngoãn đi đến Bạch phủ, công việc ở đây cũng gọi là khá đơn giản, mỗi ngày Triệu Tử Duệ sẽ phụ trách theo sát Bạch Ngọc Nhi, nàng ấy dù có ra ngoài hay ở lại trong phủ nghỉ trưa đều sẽ ra lệnh cho Triệu Tử Duệ ở bên cạnh mình.
Hôm nay tiết trời khá mát mẻ Bạch Ngọc Nhi đột nhiên nổi hứng lên và muốn ra ngoài du ngoạn, Triệu Tử Duệ nhanh trí liền thu xếp vài vặt dụng cơ bản để mang theo.
Xe ngựa lúc này đã lăn bánh và rời khỏi thành, Bạch Ngọc Nhi ngồi bên trong xe ngựa với vẻ vô cùng hài lòng.
Còn Triệu Tử Duệ thì đang thò đầu ra bên ngoài cửa sổ để ngắm nhìn cảnh vật nơi này, Bạch Ngọc Nhi thấy vậy liền hỏi.
"Ngày thường thê tử của ngươi sẽ ngăn không cho ngươi ra ngoài du ngoạn hay sao mà ta lại cảm thấy như ngươi rất thích thú mỗi khi được đi đâu đó vậy?"
Triệu Tử Duệ nghe người kia nói như vậy thì lúc này mới thay đối tư thế và ngồi ngay ngắn lại mà nói.
"Ta bên cạnh còn có thê nhi, làm sao có thể suốt ngày nghĩ đến chuyện ra ngoài du ngoạn được chứ"
"Có vẻ như ngươi rất yêu thương các nàng ta có đúng không?"
Khóe miệng của Triệu Tử Duệ bất giác khẽ câu lên.
"Tất nhiên! Các nàng ấy đều là cùng ta vượt qua biết bao nhiêu trở ngại, khó khăn lắm chúng ta mới được ở bên cạnh nhau, ta tất nhiên sẽ trân trọng các nàng ấy
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-qua-gia-ngoc-thu-tan-nuong/3743134/chuong-60.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.