Vừa bước vào phủ thì Triệu Tử Duệ đã nhìn thấy được ba vị nương tử xinh đẹp của mình đã ở đại sảnh có lẽ như là đã rất lâu rồi. Nhìn thấy Triệu Tử Duệ đã trở về ba người bọn họ vui mừng vội đồng thanh gọi.
"Tướng công!"
Triệu Tử Duệ cố gắng nén đau mà chậm rãi bước tới.
"Các nàng sao lại ngồi hết ở đây vậy? Sao không nghỉ ngơi trước đi"
Yên Vân nghe vậy thì bĩu môi trách móc.
"Bọn thiếp còn không phải là đang đợi chàng trở về hay sao? Nhưng tại sao hôm nay chàng lại về trễ đến như vậy?"
"À... Là do đường xá xa xôi thôi"
Liều Như Yên lúc này mới lên tiếng.
"Được rồi! Tướng công cũng đã trở về rồi, các muội cũng nên trở về phòng của mình để nghỉ ngơi sớm đi"
Nhan Thi Tình từ đầu đến giờ vẫn luôn quan sát người kia, luôn cảm thấy có chút không ổn, bởi vì khi người hầu mang theo mảnh ngọc bội trở về nàng đã đặt ra vô số câu hỏi trong đầu.
Thứ nhất mảnh ngọc này là do phụ thân đã tặng cho Triệu Tử Duệ trong sinh thần lần thứ 17, Triệu Tử Duệ luôn xem nó là bảo bối, trước giờ cũng chưa từng tách rời, tại sao hôm nay lại giao cho người hầu mang về đây.
Thứ hai từ sau khi cả bốn người về chung một nhà, Triệu Tử Duệ cũng chưa từng tự ý qua đêm ở bên ngoài mà không báo trước.
Còn có theo như nàng quan sát, trên người Triệu Tử Duệ ắt hẳn đã có vết thương, bởi vì nàng đã ngửi được mùi thuốc trị thương từ trên người của Triệu Tử Duệ.
Nàng ngẫm nghĩ một lúc thì mới kéo nhẹ ống tay của Triệu Tử Duệ và nháy mắt ra hiệu
"Tướng công! Đêm nay chàng hãy nghỉ lại ở chổ của thiếp đi"
Triệu Tử Duệ thầm nghĩ.
(Nàng ấy đã nhận ra rồi sao?)
"Vậy... Đêm nay ta sẽ đến chổ của Tình Nhi, các nàng cũng trở về nghỉ ngơi đi. Tiểu Thúy! Tiểu Xuân! Hai ngươi nhớ phải chăm sóc thiếu phu nhân cho chu đáo có biết không!"
"Vâng thưa thiếu gia"
Sau khi hai người kia đã đi khá xa, Nhan Thi Tình liền đỡ lấy Triệu Tử Duệ. Đi được vài bước Triệu Tử Duệ mới mở lời hỏi.
"Nàng đây là đã nhận ra sao?"
Nhan Thi Tình khẽ gật đầu đáp.
"Chàng vừa vào đến thiếp liền ngửi được mùi thuốc trị thương từ trên người của chàng ngay. Tướng công chậm thôi! Chàng có đau lắm không?"
"Đa tạ nàng! Đây cũng chỉ là vết thương nhỏ do ta bất cẩn tự gây ra thôi, nàng yên tâm, ta không sao đâu"
Triệu Tử Duệ nhìn xuống thì thấy người kia đang lén lút lau đi giọt lệ trên mí mắt, Triệu Tử Duệ đột nhiên dừng chân lại kéo nàng ta vào lòng và khẽ nói.
"Xin lỗi! Ta thật không tốt, nên đã khiến cho nương tử phải đau lòng vì ta"
"Thiếp chỉ là... Chỉ là có chút lo lắng cho chàng thôi"
Triệu Tử Duệ khẽ cười xoa nhẹ tấm lưng nhỏ bé kia và thối bên tai của Nhan Thi Tình răng.
"Về sau ta sẽ cẩn trọng hơn. Nương tử! Nơi này gió lạnh, chúng ta vẫn nên vào trong thì hơn"
Nhan Thi Tình khẽ gật đầu.
"Chàng cẩn thận bậc thềm bên dưới đó"
Triệu Tử Duệ khẽ cười đáp.
"Đã biết! Thưa nương tử đại nhân"
Vào đến phòng trước tiên Nhan Thi Tình cho gọi người hầu chuẩn bị ít nước ấm sau đó nàng giúp Triệu Tử Duệ cởi bỏ ngoại bào ra.
"Được rồi! Nàng ra ngoài ngồi nghỉ đi, còn lại ta có thể tự lo được"
"Vậy khi nào chàng tắm xong thì gọi thiếp một tiếng, vết thương của chàng chắc hẳn cũng nên phải xử lý lại"
"Được được! Đều nghe nàng"
Một lúc sau...
Triệu Tử Duệ đưa tay nhẹ nhàng lau đi những giọt nước mắt đang rơi lả chả trên gương mặt mỹ miều kia và nói.
"Nương tử đừng khóc, ta không phải vẫn rất tốt sao?"
"Chàng còn dám nói không sao, đây nào phải là vết thương do vô ý gây ra. Nếu chàng không chịu nói rõ, vậy...
Vậy thiếp sẽ không thèm quan tâm đến chàng nữa đâu"
Nhan Thi Tình nói rồi liền xoay mặt sang hướng khác, Triệu Tử Duệ chỉ biết thở dài và nói.
"Được rồi! Ta sẽ kể rõ đầu đuôi ngọn ngành cho nàng nghe, nhưng trước tiên nàng có thể băng lại vết thương giúp ta có được hay không?"
Nhan Thi Tình đúng là đã quên bén đi chuyện này, nàng vội vàng xoay người lại khẽ lườm người kia một cái sau đó mới tiếp tục giúp Triệu Tử Duệ xử lý vết thương.
"Giờ chàng có thể nói được rồi"
"Chậc! Thật ra vết thương này là do ta tự mình gây ra, nàng khoan hẳn phản ứng, nàng hãy nghe ta nói hết đã.
Lần này ta cùng đại ca là đi đến Bạch phủ theo lời mời của Bạch công tử, nhưng mà... Vị Bạch công tử này vốn là một nữ nhân, trước đó bọn ta cũng đã từng gặp qua và cũng là để bàn về việc công"
"Chuyện sau đó là như thế nào? Sao chàng lại không nói tiếp"
Triệu Tử Duệ có chút luống cuống đưa tay xoa trán sau đó mới chậm rãi nói.
"Lúc ở Bạch phủ ta đã quá chén nên không được tỉnh táo cho lắm, cuối cùng lại nhận nhầm Bạch cô nương là nàng... Cho nên..."
"Cho nên chàng và nàng ta đã làm ra chuyện quá phận có đúng không?"
Triệu Tử Duệ nghe người kia nói như vậy liền xua tay lắc đầu không ngừng.
"Không... Không hề! Ta vừa ngửi được mùi hương trên người nàng ta thì ngay lập tức nhận ra nàng ta không phải là nàng rồi. Ngay lúc đó ta liền rút con dao nhỏ ra và tự đâm một nhát để lấy lại sự tỉnh táo"
"Sao chàng lại ngốc đến như vậy chứ?"
Nhan Thi Tình vừa nói nước mắt lại tiếp tục rơi xuống, Triệu Tử Duệ đau lòng khẽ nói.
"Đúng! Là ta ngốc nghếch, là ta sai, là ta không tốt, hết lần này đến lần khác luôn khiến cho nàng phải đau lòng vì ta. Nương tử! Nàng đừng khóc nữa, như vậy sẽ không tốt cho nàng và tiểu hài tử của chúng ta đâu"
Nhan Thi Tình nghe Triệu Tử Duệ nói vậy, nàng liền mím chặt môi cố gạt đi nước mắt và cúi đầu nhìn đến vết thương của người kia.
"Tướng công! Vết thương của chàng như vậy, liệu có giấu được hai vị tỷ tỷ hay không?"
"Nàng yên tâm ta sẽ cẩn trọng, tránh việc các nàng ấy biết được lại khóc lóc như nàng thì sẽ không tốt cho các tiểu bảo bảo đâu"
Nhan Thi Tình khẽ gật đầu.
"Um! Vậy thiếp cũng sẽ giữ bí mật này giúp chàng"
"Được rồi! Vậy chúng ta cũng nên nghỉ ngơi thôi, nương tử nàng lên giường đi"
"Tướng công! Đêm nay chàng cũng lên giường đi, chàng yên tâm, thiếp sẽ không sao đâu, tiểu bảo bảo cũng sẽ ngoan mà, có đúng không?"
Nhan Thi Tình vừa nói vừa nhìn xuống chiếc bụng to tròn của mình, Triệu Tử Duệ khẽ cười đưa tay chạm lên chiếc bụng của người kia và nói.
"Được được! Vậy hôm nay ta xin phép được ngủ cạnh hai mẫu tử nàng một đêm vậy"
Nhan Thi Tình mỉm cười mãn nguyện liền dịch vào bên trong, Triệu Tử Duệ sau khi thổi đèn thì cũng trở lại và bò lên giường.
"Nương tử ngủ ngon! Bảo bảo ngủ ngon"
Triệu Tử Duệ vừa nói vừa chạm nhẹ lên chiếc bụng của người bên cạnh. Nhan Thi Tình khẽ cười.
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải. Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]