🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau
"Tỷ phu! Cuối cùng huynh cũng chịu trở về rồi sao?"

"Lạc Tuyết! Muội sao lại xuất hiện ở nơi đây?"

"Muội chỉ là thuận đường nên đến xem tỷ tỷ một chút thôi, còn tỷ phu? Huynh đây là vừa từ nơi nào trở về? Còn có cả mùi rượu đầy người nữa"

Triệu Tử Duệ gượng cười đáp lời qua loa với Nhan Lạc Tuyết sau đó liền nhanh chân đi tìm Liều Như Yên.

"Nàng không sao chứ? Ta vừa nghe người hầu trong phủ đến báo tin nói nàng không được khỏe ta liền trở về đây ngay"

"Thiếp chỉ cảm thấy hơi uể oải một chút thôi, chàng hôm nay đã đến kỹ viện?"

Đối diện với đôi mắt xoáy sâu của người kia, Triệu Tử Duệ có chút chột dạ, miệng lắp bắp đáp

"Ta... Ta... Hôm nay là có chút việc công, đại ca huynh ấy đến cầu ta đi cùng, ta cũng không thể chối từ đại ca được a"

Triệu Tử Duệ nuốt ngụm nước bọt lại nói

"Nhưng mà nàng yên tâm, chỉ có mỗi ta và đại ca cùng vị Bạch công tử kia thôi, không hề có nữ nhân nào khác tiếp cận được ta"

Liễu Như Yên khẽ mỉm cười rút khăn tay ra nhẹ nhàng lau đi tầng mồ hôi ướt đẫm trên trán của Triệu Tử Duệệ.

"Thiếp tin chàng! Được rồi chàng cũng nên đi tắm gội thay y phục đi, cả người chỉ toàn mùi rượu thịt còn cả mùi khói bụi bên ngoài thôi"

"Vậy... Vậy ta đi đây"

Triệu Tử Duệ sau khi rời khỏi phòng của Liễu Như Yên thì mới thở phào nhẹ nhỏm, tiếp đến lại hướng đến Thủy Hiên, nơi mà Triệu Tử Duệ đã cho xây nên để dành cho việc tắm gội của bản thân cùng thê tử của mình.

(Thật may là chưa lỡ lời)

Đang nhắm mắt hưởng thụ sự ấm áp từ dòng nước bên trong hồ thì đột nhiên từ phía sau có bàn tay đặt lên vai mình, Triệu Tử Duệ ngay lập tức mở to mắt ra và xoay người lại, người này không ai khác chính là Yên Vân.

"Vân Nhi! Sao nàng lại đến đây?"

Yên Vân thản nhiên đáp

"Thiếp đến để xem trên người chàng có vết tích của nữ nhân khác hay không"

Nàng ta dừng một lúc lại nói

"Thật may cho chàng vì thiếp không nhìn thấy điểm khác thường nào khác"

Triệu Tử Duệ miệng cười tươi nịnh nọt nói với Yên Vân



"Tất nhiên là không rồi, nàng cũng thật biết nói đùa nha"

Yên Vân vẻ mặt không nóng không lạnh chậm rãi mà đứng lên trước khi rời đi không quên bỏ lại một câu

"Chuyện huynh đệ chàng hôm nay cùng nhau đi đến thanh lâu đại ca cũng đã khai ra rồi"

Triệu Tử Duệ há hốc mồm nhìn theo bóng lưng của Yên Vân, trong lòng thầm gào thét

(Đại ca! Huynh cũng thật biết bán đứng tiểu đệ này nha)

"Hắc xì!"

"Tử Kiệt! Chàng không sao chứ?"

Triệu Tử Kiệt mỉm cười đưa tay ra đỡ lấy người kia.

"Ta không sao! Thanh Nhi! Chúng ta nên vào trong thôi, bên ngoài gió to sẽ không tốt cho tiểu Thanh Thanh trong bụng nàng đâu"

Kiều Thanh mỉm cười khẽ gật đầu

"Được!"

Còn về phía Bạch Ngọc Nhi, nàng ta hiện giờ đang cầm trên tay mảnh ngọc do Triệu Tử Duệ vô tình đánh rơi ra trong lúc hai người dằn co. Nghĩ đến vẻ tuấn lãng của người kia bất giác khóe miệng nàng khẽ câu lên.

(Ta thật muốn biết nữ nhân cùng nữ nhân thì có thể làm được những chuyện gì đây]

Trạch Viện của Triệu Tử Duệ...

"Tình Nhi! Hôm nay Lạc Tuyết đến đây là vì việc gì?"

Nhan Thi Tình nhẹ nhàng đặt quyển sách trên tay xuống sau đó mới đáp lời người kia.

"Còn không phải chuyện lần trước chàng đã nhắc đến sao. Muội muội cũng đã thương thảo cùng chúng huynh đệ, mọi người đều tán đồng là sẽ dừng lại công việc cướp bóc trước kia. Nhưng mà..."

Nhan Thi Tình cúi đầu ủ dột, Triệu Tử Duệ nghe qua liền hiểu ý của nàng ta và vội trấn an.

"Nàng yên tâm! Ta đã đưa ra chủ ý này tất nhiên cũng đã suy nghĩ đến biện pháp khác để giúp huynh đệ và dân làng"

"Thật không tướng công?"

"Tất nhiên là thật. Không phải lúc trước tiểu quận chúa đã tặng một mãnh đất phía đông cho chúng ta để làm quà mừng hay sao? Vừa hay mãnh đất đó lại gần với Hắc Phong Trại"

"Y chàng là..."



Triệu Tử Duệ khẽ cười đắc ý

"Ta sẽ tặng lại mảnh đất đó cho Lạc Tuyết cùng tất cả các huynh đệ, mọi người có thể dùng nó để bắt tay vào khai khẩn trồng trọt, bên cạnh đó các vị thẩm thẩm cùng các cô nương cũng có thể nuôi tằm dệt vải. Ta nhìn thấy thôn bên cạnh họ cũng đã làm như vậy, chúng ta có thể cho vài người sang đó thăm dò và học hỏi thêm. Về sau mọi người cũng không cần phải lo nhiều đến cái ăn cái mặc nữa. Trước mắt ta cũng sẽ phụ giúp một tay cho nên nàng cứ yên tâm đi, tất cả đã có tướng công của nàng đây"

Nhan Thi Tình cảm động nắm lấy tay của Triệu Tử Duệ và nói

"Đa tạ chàng!"

Triệu Tử Duệ khẽ cười nói với Nhan Thi Tình rằng

"Chúng ta là phu thê, muội muội của nàng cũng là muội muội của ta, huynh đệ của nàng cũng là huynh đệ của ta.

Nàng đã chấp nhận gả cho ta, tất nhiên nàng cũng đã nhìn thấy thứ tốt ở nơi con người ta, về sau ta nhất định sẽ không khiến cho nàng thất vọng đâu, nương tử hãy tin ở ta"

"Thiếp tin chàng, tuyệt đối tin chàng"

Dứt lừi Nhan Thi Tình liền chủ động hôn lên môi của người kia. Triệu Tử Duệ hạnh phúc đắm mình vào bên trong nụ hôn cùng dư vị ngọt ngào mà Nhan Thi Tình mang lại, bất giác lại đưa tay mò mẩm khắp nơi.

"Um..."

Nghe được âm thanh từ cổ họng của Nhan Thi Tình, Triệu Tử Duệ mới chợt hoàn hồn dứt ra đôi môi mềm mại kia và nhìn đến chiếc bụng to tròn trước mắt.

"Ta lại lỡ tay a..."

Nhan Thi Tình khẽ cười đưa tay chạm lên má của Triệu Tử Duệ và nói

"Cực thân cho chàng"

Triệu Tử Duệ khẽ bĩu môi làm nũng

"Nàng biết là tốt rồi, đợi đến khi tiểu bảo bảo ra đời nàng nhất định là phải bù đắp cho ta đó"

"Được được! Thiếp nhận định sẽ hầu hạ chàng đến khi chàng cảm thấy vừa lòng mới thôi"

"Do... Tình Nhi của ta hôm nay lại biết nói những lời này nha"

Nhan Thi Tình mỉm cười khẽ lườm người trước mắt và nói

"Chàng lại dám cười cợt thiếp?"

"Haha! Không dám, không dám"

Tối hôm đó Triệu Tử Duệ ngoan ngoãn trải chăn bên cạnh giường của Nhan Thi Tình mà ngủ lại.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.