🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau
"Đại ca! Hay là huynh cứ ở lại đi, đệ phải trở về trước đây"

Triệu Tử Duệ định xoay người rời đi thì liền bị Triệu Tử Kiệt giữ lại.

"Đệ khoan hẳn đi, mối làm ăn hôm nay nếu không có đệ thì chắc chắn sẽ không xong đâu"

"Nhưng mà cũng đâu nhất thiết phải hẹn ở chổ này, nếu để cho nương tử của đệ biết được hậu quả thật không thể tưởng tượng đâu"

"Đệ không nói ta không nói thì làm sao đệ muội có thể biết được đây, đệ cố gắng giúp ta một lần này nữa thôi, xem như ta xin đệ đó"

Triệu Tử Duệ khẽ thở dài, chỉ đành tiếp tục ngồi xuống và chờ đợi.

Một lúc sau cửa được mở ra, Triệu Tử Kiệt và Triệu Tử Duệ liền đứng lên để tiếp đón người kia.

"Bạch công tử! Mời ngồi"

"Được!"

Người kia giọng nói dịu dàng đáp lại, từng cử chỉ đều nhẹ nhàng uyển chuyển, trong lòng của Triệu Tử Duệ chợt thoáng lên một chút ý nghĩ

(Hắn ta không phải là nam nhân)

"Hai vị mời ngồi"

"Đa tạ Bạch công tử"

Triệu Tử Kiệt lúc này liền mở lời bàn đến chuyện muốn mua một số lượng lớn vải vóc từ chổ của vị Bạch y công tử trước mắt đây, thế nhưng người kia lại đưa tay lên ra hiệu dừng lại.

"Chuyện công tạm thời gạt sang một bên đi, hôm nay đến đây ta chỉ muốn kết giao bằng hữu cùng hai vị"

Triệu Tử Kiệt nghe vậy chỉ đành gượng cười đáp

"Haha! Haha! À... Nếu vậy hôm nay cứ để huynh đệ ta chiêu đãi công tử, xem như là tỏ lòng thành đi"

Vị bạch y kia khẽ cười gật đầu như rất hài lòng, sau đó Triệu Tử Kiệt liền vỗ tay hai cái, một lúc sau rượu thịt lần lượt được mang lên và chất đầy một bàn.

Tiếp đến lại có hai tên nam nhân trắng trẻo mịn màng bước vào và ngồi xuống bên cạnh vị bạch y kia, lúc này bạch y trước mắt lại nhíu mày và nhìn về hướng của huynh đệ Triệu gia mà hỏi

"Các vị đây là có ý gì? Lời đồn về chuyện Bạch mổ có sở thích lạ đối với nam nhân lại khiến người khác dễ tin đến như vậy sao?"



Triệu Tử Kiệt miệng lắp bắp không nói thành lời, Triệu Tử Duệ ngồi bên cạnh liền nhanh trí giải vây thay.

"Bạch công tử hiểu lầm, đại ca ta chỉ là gọi người vào để rót rượu thôi, nếu như Bạch công tử không thích ta liền cho lui"

Triệu Tử Duệ phất nhẹ tay áo hai tên kia liền đứng lên và rời đi, sau đó Triệu Tử Duệ lại tự mình rót rượu và mời người kia.

"Bạch công tử! Chung rượu này xem như ta tạ tội thay đại ca ta, mong công tử sẽ không trách"

Bạch y trước mắt khẽ cười đưa tay nhận lấy chung rượu từ tay của Triệu Tử Duệ.

"Được thôi! Nhưng kèm theo đó Triệu gia nhị công tử cũng phải bồi ta hết hôm nay a"

Nhận thấy sự biến hóa trên gương mặt của Triệu Tử Duệ, Bạch Ngọc Nhi lại nói

"Nếu ta cảm thấy vui tất nhiên sẽ suy nghĩ đến chuyện làm ăn của hai nhà chúng ta"

Triệu Tử Kiệt đôi mắt chợt lóe lên vội kéo Triệu Tử Duệ sang một góc thì thầm to nhỏ.

"Đệ đệ của ta, đệ hãy giúp ta lần này đi, xem như là giúp Triệu gia chúng ta. Tên này tuy có chút lời đồn bên ngoài nhưng chưa chắc đã là sự thật đâu, nên là đệ đừng lo ngại gì cả"

"Nhưng mà còn thê tử của đệ, hôm nay ra ngoài đệ còn nói với các nàng ấy sẽ trở về trước cơm chiều a"

"Chuyện đó không khó, cứ cho người trở về thông báo, còn đệ hãy cố gắng bồi hắn cho thật tốt đi, việc này nếu thành, chúng ta sau này cũng không cần lo thiếu nguồn cung vải vóc thượng hạng nữa a"

Triệu Tử Duệ chẹp miệng chỉ đành thuận theo, một lúc sau thì Triệu Tử Kiệt cũng viện cớ trở về trước và để lại

Triệu Tử Duệ cùng Bạch Ngọc Nhi.

"Đại ca ta cũng đã rời đi rồi, cô nương cũng không cần phải che dấu thân phận nữa"

Bạch Ngọc Nhi liền cười thành tiếng sau đó tháo bỏ mạn che mặt xuống. Lúc này đúng là càng nhìn rõ hơn đường nét mãnh mai trên gương mặt của nàng ta.

"Không ngờ công tử lại tinh mắt đến như vậy nga"

Triệu Tử Duệ khẽ cười nâng chung rượu một hơi uống cạn sau đó lại nói

"Nếu như ta đoán không sai cô nương chính là nữ nhân ngoại bang"

"Do... Công tử đoán quả không sai, nhưng mà cũng không thể gọi là đúng"

"Đúng như thế nào? Sai như thế nào? Mong cô nương chỉ rõ"



"Mẫu thân của ta đúng là nữ nhân Mông Cổ còn phụ thân của ta lại là người Trung Nguyên, vậy không phải là vừa đúng mà lại vừa sai sao?"

Triệu Tử Duệ đỡ trán cười to đáp

"Đúng đúng! Ta còn chút thắc mắc mong được Bạch cô nương giải đáp cho"

"Công tử muốn hỏi tại sao ta lại phải cải nam trang có đúng không?"

Triệu Tử Duệ đôi mắt mở to, không nghĩ tới người này lại thông minh đến như vậy.

"Haha! Cô nương cũng thật hiểu ta nga"

Bạch Ngọc Nhi khẽ cười, nàng đưa mắt nhìn người kia.

"Ta cải trang như vậy chỉ để thuận tiện ra ngoài làm ăn thôi, nhưng mà... Triệu gia nhị công tử đây lại là như thế nào?"

Triệu Tử Duệ lúc này sắc mặt liền thay đổi

"Ý của Bạch cô nương là..?"

"Theo ta được biết nhị công tử trong nhà còn có ba vị nương tử xinh đẹp, và bọn họ nay đã hoài thai. Nhưng mà điều khiến ta không ngờ tới nhị công tử Triệu gia danh tiếng hiển hách, phong độ tuấn lãng lại là một nữ nhân nga"

"Cô nương chớ có nói bừa, ta đây chính là một thân nam tử đường đường chính chính, sao lại có chuyện nữ nhi gì ở đây, có lẽ cô nương đã uống quá chén rồi, ta nghĩ nên gọi người đưa cô nương về nghỉ thôi"

"Do... Nếu ta vừa rồi có sai lời, vậy ta xin tạ tội bằng ba chung rượu đi"

Triệu Tử Duệ ngay lập tức ngăn lại

"Cô nương không nên uống tiếp nữa, nên dừng ở đây thôi"

Bạch Ngọc Nhi khóe miệng khẽ câu lên liền thuận thế nhào lên người Triệu Tử Duệ, không đợi người kia hoàn hồn nàng liền cúi người hôn lên môi của người bên dưới.

Triệu Tử Duệ đôi mắt mở to không chớp, bất động tại chổ, lúc này bên ngoài có tiếng gõ cửa vang lên.

"Thiếu gia! Thiếu phu nhân cảm thấy không khỏe muốn ngài trở về xem"

Triệu Tử Duệ vội đẩy người kia ra sau đó đứng lên chỉnh trang lại y phục và ngay lập tức rời đi. Bạch Ngọc Nhi cũng không có tức giận mà chỉ mỉm cười nhìn theo sau.

(Chúng ta sẽ còn gặp lại)
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.