"Tướng công! Thiếp nghe nói hôm nay chàng lại chọc giận đến nhị muội nữa có đúng không?"'
"À chuyện này... Thật ra ta chính là vì các tiểu hài tử của chúng ta nên mới mang về vài món đồ thôi, vậy mà Vân Nhi cứ làm quá lên a"
Liễu Như Yên khẽ nhướng mày nhìn Triệu Tử Duệ và không quên hỏi lại lần nữa.
"Chỉ vài món?"
Triệu Tự Duệ đối diện với đôi mắt của Liễu Như Yên thì có chút chột dạ mà cúi đầu nói lí nhí.
"Chỉ có một xe đồ vật..."
Liễu Như yên khẽ cười thuận tay véo nhẹ lên má của người kia.
"Một xe? Chàng định lừa ai, người hầu đã báo lại cho thiếp biết rồi, là năm xe mới đúng. Chàng cũng thật là... Đã thừa biết bản tính của nhị muội rất là tiết kiệm, chàng lại không hỏi liền một lần tận năm xe chất đầy đồ vật mà mang về đây, nhị muội không tức giận mới là lạ đó"
Triệu Tự Duệ khẽ bĩu môi nói
"Nhà chúng ta cũng đâu phải khó khăn gì, với những hiện vật còn có ngân lượng mà mẫu thân cùng phụ thân cho chúng ta còn ít hay sao"
"Nhị muội đây là lo lắng, sợ chàng sẽ vung tay quá trán, còn nữa chàng cũng không quên cuộc sống khó khăn trước đây của nhị muội hay sao, thay vì ở đây trách móc thì thiếp nghĩ chàng vẫn nên đi đến chổ của nhị muội và xuống nước nhận lỗi thì hơn"
"Nhưng mà nương tử..."
"Chàng còn không đi, ngay cả thiếp cũng không thèm nói với chàng"
"Thôi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-qua-gia-ngoc-thu-tan-nuong/3742297/chuong-49.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.