🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau
Lúc Triệu Tử Duệ tỉnh lại thì cũng đã là chuyện của một ngày sau đó

"Khu khụ!"

"Tướng công! Cuối cùng chàng cũng đã tỉnh lại rồi"

Liễu Như Yên vui mừng đến mức không cầm được nước mắt mà ôm chầm lấy tướng công của nàng

Liễu Như Yên vui mừng đến mức không cầm được nước mắt mà ôm chầm lấy tướng công của nàng

Triệu Tử Duệ mỉm cười yếu ớt nhẹ nhàng xoa tấm lưng nhỏ

"Nương tử đừng khóc, nàng khóc ta sẽ đau lòng lắm"

"Tướng công! Như Yên sẽ không khóc nữa, chàng đừng đau lòng sẽ hại đến thân thể"

"Được được! Đều nghe nàng, nương tử! Mẫu thân hiện giờ đang ở đâu, ta muốn lập tức đi gặp người"

"Chàng đang muốn đi tìm mẫu thân để hỏi về tung tích của Yên Vân muội muội sao?"

"Khụ khụ! Đúng vậy! Nàng ấy chân yếu tay mềm sao ta có thể đành lòng mà để nàng ấy phải lưu lạc ở bên ngoài được đây"

Liều Như Yên liền đánh nhẹ vào người Triệu Tử Duệ mà giả vờ trách móc

"Chàng đó! Suốt ngày chỉ nghĩ đến muội ấy vậy còn thiếp thì sao?"

Triệu Tử Duệ khẽ cười sau đó hôn nhẹ lên má của người kia

"Các nàng đều là tâm can bảo bối của ta tất nhiên ta đều yêu thương các nàng, tuyệt đối sẽ không có chuyện thiên vị"

Liễu Như Yên khẽ lườm người trước mắt sau đó chầm chậm đứng lên

"Được rồi! Chàng hãy đợi ở đây đi, thiếp phải ra ngoài có chút chuyện"

"Nàng hãy khoan đi đã, ta muốn biết mẫu thân hiện giờ đang ở đâu a"

Triệu Tử Duệ nhìn theo bóng lưng của Liễu Như Yên mà bất lực thở dài

"Yên Vân! Nàng hiện giờ đang ở chốn nào vậy? lỡ như nàng có chuyện gì xảy ra thì nhất định cả đời này ta cũng sẽ không tha thứ cho chính mình"

Yên Vân khẽ mỉm cười nhìn người kia đang nằm sấp trên giường mà không ngừng than vãn

"Tử Duệ!"

Triệu Tử Duệ nghe thấy thanh âm quen thuộc liền ngẩn đầu lên thì nhìn thấy tiểu mỹ nhân đang đứng ngay trước mắt mình, mọi cảm xúc lại đột nhiên vỡ òa ra

"Yên... Yên Vân! Nàng vẫn chưa rời đi sao? Thật tốt quá!"

Yên Vân liền tiến đến hai bước đưa tay nhẹ nhàng xoa nắn gương mặt trắng mịn của người kia



"Chàng khóc cái gì? Không phải thiếp đang ở ngay trước mắt chàng hay sao"

"Ta cứ tưởng rằng cả đời này cũng không thể gặp lại được nàng nữa, ta... Ta đã rất rất là đau lòng khi không nhìn thấy nàng, Yên Vân! Sau này nếu có chuyện gì thì nàng hãy từ từ bàn bạc với ta trước có được không, nàng đừng có im lặng mà rời đi như vậy, ta sẽ sợ lắm"

"Chàng vừa tỉnh lại tuyệt đối không nên quá kích động, nếu không sẽ lại động đến vết thương cũ mất"

Triệu Tử Duệ khẽ gật đầu gạt đi nước mắt, phía bên ngoài Liễu Như Yên đang cùng Nhan Thi Tình tiến vào trong,

Triệu Tử Duệ nhìn thấy Nhan Thi Tình thì liền rất đổi kinh ngạc

"Tình Nhi! Sao nàng cũng ở đây?"

"Còn không phải vì lo lắng cho chàng hay sao? Chính muội ấy đã đích thân đi mời Tử Linh tỷ đến đây để cứu chàng đó"

"Tình Nhi! Đa tạ nàng!"

Nhan Thi Tình chỉ cúi mặt khẽ gật đầu, Liễu Như Yên thấy vậy liền đẩy nhẹ nàng ta đến gần Triệu Tử Duệ, sau đó thuận tay kéo Yên Vân ra ngoài

"Nè! Tỷ kéo muội đi đâu vậy? Muội vẫn chưa nói được gì nhiều với Tử Duệ mà"

"Ta muốn nấu vài món để tẩm bổ cho tướng công, muội hãy giúp ta một tay đi"

Yên Vân khẽ bĩu môi trách móc

"Tỷ đừng tưởng muội không biết được ý đồ của tỷ, mà thôi đi muội cũng không thèm chấp với cô ta để làm gì, chỉ cần Tử Duệ trong lòng luôn có muội như vậy muội cũng đã mãn nguyện lắm rồi"

"Muội nghĩ được như vậy thì tốt rồi, Tướng công tuy có chút hoa tâm nhưng vẫn luôn đối đãi với chúng ta rất tốt không phải sao"

"Đúng đúng! Cho nên muội sẽ nhắm một mắt mở một mắt bỏ qua cho chàng ấy lần này vậy"

Bên trong căn phòng nọ, Nhan Thi Tình chỉ đứng ở đó cúi đầu không nói lời nào, Triệu Tử Duệ bèn vỗ nhẹ lên chổ bên cạnh mình, Nhan Tử Linh đưa mắt chú ý đến động tác vừa rồi của người kia nàng mím chặt môi nhấc chân tiến đến ngồi xuống vị trí đó

"Nàng đừng căng thẳng quá, ta nào phải lang sói mà khiến cho nàng sợ hãi đến như vậy"

"Thiếp... Thiếp không có"

"Không có là tốt!"

Triệu Tử Duệ quan sát thì nhận ra một điều, dường như Nhan Thi Tình có chút hốc hác, Triệu Tử Duệ thầm đoán ra được

(Nàng ấy chắc chắn là vì lo lắng cho ta cho nên mới không ăn không uống đây mà]

"Tình Nhi! Ta có chút đói, phiền nàng chuẩn bị thêm nhiều thức ăn cho ta có được hay không?"

Nhan Thi Tình nghe đến người kia muốn dùng bữa liền vui mừng nhanh chân đi chuẩn bị

"Sao muội lại vào đây, sao không trò chuyện cùng tướng công thêm một chút đi"

Nhan Thi Tình mỉm cười đáp



"Tử Duệ chàng ấy nói muốn dùng bữa cho nên muội mới vào đây"

"Vậy à! Mọi thứ cũng gần xong rồi, các muội cứ đến chỗ của tướng công trước đi, ta sẽ sắp xếp người mang thức ăn lên ngay"

Yên Vân cùng Nhan Thi Tình khẽ gật đầu sau đó xoay người rời đi, hai người bọn họ một trước một sau không nói lời nào

Sau khi thức ăn được bày biện lên hết, cả nhà bốn người đều ngồi vào bàn ăn, Liễu Như Yên chọn ngồi đối diện

Triệu Tử Duệ để nhường vị trí còn lại cho Nhan Thi Tình cùng Yên Vân

"Các nàng cũng ăn đi"

Triệu Tử Duệ lần lượt gắp cho mỗi người một miếng thịt sau đó nói với giọng điệu trêu chọc

"Ta rất thích nữ nhân có thân hình đầy đặn, các nàng nên ăn nhiều một chút, ta nhìn mới càng thích nga"

Yên Vân khẽ bĩu môi

"Chàng nếu thích kiểu nữ nhân như vậy sao không đi tìm Lý thẩm ở gần đây đi, phu quân của thẩm ấy mất cũng đã hơn một năm, thiếp nghe nói thẩm ấy cũng định đi thêm bước nữa, không phải là rất phù hợp với chàng sao"

Triệu Tử Duệ xém nghẹn khi nghe những lời vừa rồi của Yên Vân

"Khụ khụ! Chuyện này..."

Liễu Như Yên khẽ cười đứng lên rót một chung trà cho Triệu Tử Duệ

"Chàng đó! Cứ thích trêu chọc muội ấy để làm gì"

Triệu Tử Duệ thở dài than vãn

"Nàng xem các nàng đã gầy đi nhiều đến như vậy, ta nhìn sao không đau lòng cho được đây"

Nhan Thi Tình bất giác không tự chủ liền đưa tay xoa nhẹ bên má của Triệu Tử Duệ

"Tử Duệ! Chàng vừa tỉnh lại sức khỏe còn yếu, đừng nghĩ ngợi lung tung"

"Đúng đó tướng công"

Triệu Tử Duệ khẽ mỉm cười lần lượt nhìn từng người một

"Ta thật diễm phúc khi có các nàng bầu bạn cùng ta, thôi chúng ta ăn nhanh đi kẻo nguội"

Cả nhà bốn người cùng nhau cười nói thưởng thức hương vị ấm cúng của một gia đình nhỏ, đột nhiên tên gia đinh từ bên ngoài liền chạy vào

"Thiếu gia thiếu phu nhân! Lão phu nhân vừa đến, tiểu nhân liền nhanh chân vào đây báo ngay"

Đôi mày của Triệu Tử Duệ liền nhíu chặt lại

"Được! Ngươi lui đi"
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.