Triệu Tử Duệ chọn cách không trốn tránh mà đối mặt, cả bốn người cùng nhau đi đến đại sảnh nhìn thấy Duệ mẫu cũng vừa vào đến nơi, Duệ mẫu nhìn thấy đứa con yêu quý của bà đã tỉnh lại và đang đứng trước mắt, bà mừng rỡ vội vàng nhanh chân bước đến gần 
"Thật tốt quá con đã tỉnh lại rồi, tạ ơn trời phật! Tạ ơn trời phật!" 
Triệu Tử Duệ khẽ mỉm cười sau đó xoay người nép sang một bên, Duệ mẫu nhìn thấy Yên Vân liền cau mày khó chịu 
"Tại sao nữ nhân này vẫn còn ở nơi đây" 
Yên Vân nhìn thấy thái độ của Duệ mẫu nàng trở nên sợ hãi mà lùi lại nép vào người Liễu Như Yên, Triệu Tử Duệ thấy vậy bèn lên tiếng bảo vệ Yên Vân. 
"Mẫu thân! Nàng ấy chính là người trong lòng của con đây, Tử Duệ xin người đừng làm khó nàng ấy nữa" 
"Vậy ra Duệ Nhi vì ả nữ nhân này mà muốn trở mặt không nhận người làm mẹ này sao? Ta mặc kệ con muốn hay không muốn, ta cũng không cho phép ả ta được bước chân vào Triệu gia dù chỉ là một bước, nếu con cứ cố chấp muốn giữ ả ta bên mình, vậy chi bằng dứt khoát không cần nhận ta là mẫu thân nữa là được" 
"Mẫu thân! Người sao cứ phải làm khó chúng con?" 
Yên Vân nước mắt lưng tròng liền tiến lên 
"Tử Duệ! Chàng không phải tốn công phí sức nữa, chỉ cần thiếp rời đi là mọi chuyện đều êm xuôi thôi" 
"Là ai đang ức hiếp muội muội của ta?" 
Tất cả 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-qua-gia-ngoc-thu-tan-nuong/3741017/chuong-39.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.