Phía bên trong mật thất, Yên Vân đang cùng Liễu Như Yên thuần thục mà cởi sạch hết y phục trên người của 
Triệu Tử Duệ sau đó cẩn thận đỡ người xuống bên dưới ôn tuyền 
"Tốt rồi! Chỉ cần canh chừng thời gian thôi" 
Liễu Như Yên khẽ gật đầu sau đó nàng xoay người đưa mắt nhìn đến Nhan Thi Tình đang đứng im lặng mà nhìn 
Triệu Tử Duệ với vẻ mặt rất lo lắng 
"Cô nương! Không biết ta nên xưng hô như thế nào?" 
Nhan Thi Tình đứng trước Liễu Như Yên liền cảm thấy khá lúng túng, bởi lẽ nàng thừa biết người trước mắt nàng chính là thê tử của Triệu Tử Duệ, vậy ra nàng còn phải gọi Liễu Như Yên một tiếng tỷ tỷ mới hợp lẽ 
"Nhan Thi Tình! Tỷ cứ gọi muội là Thi Tình hoặc là Tình Nhi đều được" 
Liễu Như Yên khẽ mỉm cười đáp 
"Được" 
Lúc này Yên Vân cũng chỉ bán tính bán nghi không biết được chính xác vị cô nương này có đúng là người mà Triệu 
Tử Duệ đã từng nhắc qua hay không, nàng vừa nghĩ đến liền hỏi ngay 
"Chẳng hay cô nương đây là như thế nào đối với Tử Duệ nhà ta?" 
Câu hỏi này chính là một đòn đánh xuống để khẳng định rằng bản thân Yên Vân chính là người của Triệu Tử Duệ, vậy Nhan Thi Tình nên đáp lại như thế nào mới đúng đây 
"Ta... Ta cùng chàng ấy chính là..." 
Liễu Như Yên nhận thấy không khí có chút căng thẳng nàng liền chen ngang giải vây giúp Nhan Thi Tình 
"Muội đó sao 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-qua-gia-ngoc-thu-tan-nuong/3740782/chuong-37.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.