Tuy rằng không nhìn thấy linh tuyền trùng, nhưng khi thiêu cháy lại truyền đến thanh âm bùm bụp.
Hành Tây thiêu hơn nửa canh giờ, khi nước linh tuyền đã hơi sôi trào lên mới rút trở lại.
Hành Tây hóa thành một đoàn lửa nhỏ, đậu ở trên người Diệp Phàm, ngạo nghễ nói: "Được rồi đó."
Diệp Cẩm Văn lại ném xác một con thỏ về phía linh tuyền, con thỏ chìm xuống đáy, không phát sinh dị thường nào nữa.
Diệp Phàm thu hồi Hành Tây lại, nói: "Có thể xuống nước rồi."
"Nhị ca, ngươi thật có bản lĩnh, nếu hôm nay không có dị hỏa của ngươi, chúng ta liền phải lãng phí linh tuyền này." Diệp Cẩm Văn suиɠ sướиɠ nói.
Diệp Phàm đắc ý cười: "Không đáng gì."
"Bên trong bí cảnh này có không ít linh tuyền đâu." Diệp Cẩm Văn mở bản đồ ra nhìn nói.
Linh tuyền trùng vẫn luôn là vấn đề làm khó các tu sĩ tiến vào bí cảnh bấy lâu nay, bên trong bí cảnh, linh thảo đã bị hái qua nhiều lần, nhưng linh tuyền lại đều được bảo tồn hoàn hảo, giá trị cao phi thường!
Hứa Minh Dương nhìn bộ dáng miên man bất định của Diệp Cẩm Văn, bất đắc dĩ nói: "Ngươi có thời gian suy nghĩ những linh tuyền đó, còn không bằng tranh thủ thời gian tận hưởng cái linh tuyền này trước đi." Bí cảnh lớn như vậy, cho dù có linh tuyền, bọn họ cũng chưa chắc đã gặp được.
(dreamhouse2255)
Diệp Cẩm Văn gật đầu: "Nói không sai."
Diệp Phàm lười biếng ngâm mình trong linh tuyền, vẻ mặt hạnh phúc nói: "Linh tuyền này thật thoải mái, chỉ có điều hơi nhiều người."
Diệp
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-qua-chi-khi-tu-hoanh-hanh/990527/chuong-356.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.