Chương trước
Chương sau
"Kim Ô Quả!" Hành Tây nhìn về phía Kim Ô Thụ trên sườn núi, hai mắt tỏa sáng kêu lên.
"Ai nha, Thùng Cơm mau ra tay, Kim Ô Quả sắp bị những người khác lấy mất rồi!" Hành Tây kích động nói.
Diệp Cẩm Văn nhìn về phía sườn núi, giữa sườn núi có mấy tu sĩ mặc pháp bào trắng, hiển nhiên là đang có ý đồ cướp Kim Ô Quả.
Bản thân Kim Ô Thụ đã có tính công kích nhất định, mấy tu sĩ của Băng Thần Cung vừa tới gần liền bị cây ăn quả thả ra quang mang kim sắc công kích.
Công kích của Kim Ô Thụ chỉ có thể ngăn cản nhất thời, qua mấy lần, công kích của Kim Ô Thụ càng ngày càng yếu.
Diệp Cẩm Văn thầm nghĩ: Đại ca thật không biết nhìn xa trông rộng, chỉ biết đi đánh nhau với Kim Ô, thả mặc Kim Ô Quả, giá trị của Kim Ô Quả không kém hơn Kim Ô chút nào, đợi đại ca thu thập Kim Ô xong, lại phát hiện Kim Ô Quả không có, vậy khóc cũng không có biện pháp tìm ai khóc, đương nhiên, đại ca trước nay không để ý những thứ bên ngoài ấy, đồ vật mất rồi, đại ca phỏng chừng cũng không cảm thấy gì.

"A!" Một tiếng kêu thảm thiết truyền đến.
Diệp Cẩm Văn còn chưa ra tay liền nhìn thấy mấy tu sĩ sắp đắc thủ kia bị một con thằn lằn nham thạch mai phục ở một bên dùng đuôi đánh ra ngoài.
Diệp Cẩm Văn nhìn một màn này, nhíu mày lại.
(dreamhouse2255)
Kim Ô Quả thường sinh trưởng ở phụ cận sào huyệt của Kim Ô, nó rất có lực hấp dẫn với Kim Ô, đồng dạng cũng rất có lực hấp dẫn với các yêu thú khác.
Lúc trước hắn hoàn toàn không cảm nhận được hơi thở của thằn lằn nham thạch, nó phảng phất chính là cục đá nằm ở đó vậy.
Con thằn lằn nham thạch kia hẳn là đã sớm mai phục ở một bên, chỉ chờ đến thời cơ liền động.
Diệp Cẩm Văn híp mắt, thầm nghĩ: Có lẽ bí cảnh này trước kia thật sự là tiên vực, yêu thú bên trong tiên vực, cho dù thực lực chẳng ra gì, nhưng luôn có một ít bản lĩnh đặc thù, tựa như là Linh Tuyền Trùng mà bọn họ gặp phải lúc trước vậy.

Một ngàn năm, lần trước bí cảnh mở ra đã qua một ngàn năm, nhiều năm như vậy, những người từng tiến vào lần trước chỉ nhớ rõ đây là nơi có thể một bước lên trời, lại hồn nhiên quên mất bí cảnh này cũng là một cái máy xay thịt!
Sau khi quét bay một tu sĩ Băng Thần Cung, thằn lằn nham thạch lao về phía Kim Ô Quả.
Diệp Phàm tung ra Huyền Long Ấn, Huyền Long Ấn nháy mắt hóa thành một tòa tiểu sơn, nện mạnh lên trên đầu thằn lằn nham thạch.
Thằn lằn nham thạch tức giận rống lên một tiếng, chống thân thể tựa hồ muốn đỉnh Huyền Long Ấn lên.
Diệp Phàm thấy thế, lại dán thêm hai tấm Trọng Lực Phù Thiên cấp lên trên Huyền Long Ấn.
Mấy năm này, Diệp Phàm tiêu tốn rất nhiều tinh lực trên phương diện phù chú, phù thuật tăng mạnh.
(dreamhouse2255)
Tuy rằng thằn lằn nham thạch có một chút bản lĩnh quái dị, nhưng huyết mạch không cao, dưới sự áp chế của long uy bên trong Huyền Long Ấn cùng Trọng Lực Phụ, muốn nhúc nhích thêm nữa liền gian nan.

Diệp Cẩm Văn, Hứa Minh Dương cùng Bạch Vân Hi đồng thời bay về phía Kim Ô Thụ.
Diệp Cẩm Văn cùng Hứa Minh Dương thay Bạch Vân Hi chặn lại công kích của mấy tu sĩ Băng Thần Cung, Bạch Vân Hi nhân cơ hội lợi dụng Đa Bảo Vòng thu Kim Ô Thụ vào.
Kim Ô Thụ vừa biến mất, KimÔ tức khắc rống giận gào lên.
Một ngọn lửa khổng lồ lao về phía Bạch Vân Hi, Diệp Phàm vung tay lên, ngọn lửa kia liền bị Hành Tây ăn mất.
Diệp Khải Hiền bám chặt lấy KimÔ, kiếm quang liên miên không dứt, Diệp Khải Hiền bị vây vào bên trong một đoàn lửa.
Diệp Phàm cau mày lại: "Đại ca bị ngọn lửa bao vây rồi."
Hành Tây chớp chớp mắt, nói: "Không sao, ca ngươi kiếm thể trời sinh, cấp bậc luyện thể lại không thấp, trong thời gian ngắn không chết được."
Diệp Phàm gật đầu: "Đúng là thiêu không chết được, nhưng cứ tiếp tục như vậy, ca ta liền phải tя͢ầи ͙ȶя͢υồиɠ hết! Ta không có hứng thú nhìn đại ca tя͢ầи ͙ȶя͢υồиɠ, Hứa đại ca chắc là thích xem."
(dreamhouse2255)
Hứa Minh Dương vừa định tới hỗ trợ, nghe thấy Diệp Phàm nói như vậy, sắc mặt nhịn không được đỏ bừng lên.
Diệp Phàm lắc đầu, thầm nghĩ: Đại ca thật là, cũng không phải là không có tiền, phòng hộ y xài toàn hàng rẻ tiền bên trong hàng rẻ tiền.
Hành Tây hóa thành một ngọn lửa, bay về phía Diệp Khải hiền, ngọn lửa đang vây quanh Diệp Khải Hiền tức khắc liền bị nó hấp thu.
Diệp Khải Hiền nhíu mày, tăng lớn lực độ công kích.
Mấy trăm chiêu qua đi, KimÔ cả người thương tổn ngã trên mặt đất.
......
Mấy tu sĩ của Băng Thần Cung thấy không vớt được chỗ tốt gì, lập tức bỏ chạy.
Đường Lộ Lăng cau mày nói: "Chúng ta cứ như vậy mà đi sao, đánh lâu như vậy, cái gì cũng không vớt được."
Đinh Thần thở dài: "Hoàng đạo hữu trọng thương, không chạy không được, các ngươi cũng thấy rồi đấy, kiếm tu cầm đầu kia quả thực không giống người." Lúc trước bọn họ đánh với KimÔ suýt chút nữa thì lật thuyền trong mương, bị KimÔ thiêu chết, mà Diệp Khải Hiền vừa xuất hiện liền đem KimÔ chặn lại.
Diệp Khải Hiền bên kia ngoại trừ Diệp Khải Hiền còn có bốn tu sĩ nữa, cho dù đua số lượng bọn họ cũng không chiếm ưu thế.
(dreamhouse2255)
"Đó hẳn chính là Diệp Khải Hiền ngay cả phân thân của tông chủ Tiên Đan Môn cũng cắt trong truyền thuyết đi, ta còn tưởng rằng chỉ là lời đồn đãi thôi kia chứ, nhìn dáng vẻ này xem ra là thật." Đường Lộ Lăng nhíu mày nói.
Đường Lộ Lăng nghĩ đến từng đạo kiếm quang xé rách không gian kia, trong lòng hơi hồi hộp.
"Tuy rằng tu vi của Lê Dục cùng Lê Dĩnh hơi thấp một chút, nhưng bọn họ cũng không phải quả hồng mềm gì, nếu như Diệp Phàm dễ đối phó, vậy hai người kia cũng không cần phải đau đầu như vậy." Đinh Thần nói.
Đường Lộ Lăng cau mày: "Bỏ đi, chuyện đó không liên quan gì đến chúng ta."
Trong nhóm tu sĩ từ Trung Đại Lục tới có mạnh có yếu, mấy tu sĩ của Băng Thần Cung ở trong đó chỉ có thể xem như là tồn tại lót đáy, chứng kiến qua kiếm thuật của Diệp Khải Hiền, bọn họ tức khắc liền co đầu rút cổ.
"Cái con thằn lằn đáng chết kia." Hoàng Chi Hành nghiến răng nghiến lợi mắng, "Nếu không phải vì nó, ta đã đắc thủ."
Đường Lộ Lăng cau mày: "Nó rất am hiểu ẩn tàng, trước đó ta cũng không cảm nhận được có gì không ổn, nhìn dáng vẻ này xem ra bí cảnh Cổ Tiên còn đáng sợ hơn những gì chúng ta tưởng!"
......
Diệp Phàm phát hiện ra một sào huyệt KimÔ ở giữa sườn núi, bên trong sào huyệt có một cái dung nham trì, cùng với lại mấy khối thái dương thạch giá trị xa xỉ.
(dreamhouse2255)
Sau khi phát hiện ra sào huyệt KimÔ này, Diệp Phàm liền quyết định tạm trú tại đây, chuẩn bị đột phá Nguyên Anh trung kỳ rồi mới lại ra ngoài.
Diệp Khải Hiền không chịu ngồi yên, muốn ra ngoài tìm kiếm con mồi, Hứa Minh Dương không yên tâm đi theo, Diệp Khải Hiền cùng Hứa Minh Dương muốn đi, Diệp Cẩm Văn ngượng ngùng ở lại làm bóng đèn, cũng đi theo.
Diệp Phàm bố trí một cái trận pháp phòng hộ ở bên ngoài sào huyệt KimÔ, cùng Bạch Vân Hi ở lại.
Diệp Phàm ngâm mình trong dung nham, đầy mặt hưng phấn nói: "A! Con chim kia thật biết hưởng thụ, chọn một nơi phong thủy bảo địa như vậy! Giữa sườn núi này cư nhiên lại có một cái hỏa mạch, linh khí bên trong hỏa mạch rất nồng đậm, bên dưới khẳng định là có thứ tốt, nhưng nó giấu sâu dưới lòng đất, nhất thời cũng không lấy ra được, Vân Hi, ngươi có muốn xuống tắm một cái không, dung nham này dùng để tắm không tệ, chỉ là hơi nóng một chút."
"Diệp Phàm tên ngu xuẩn, Vân Hi không giống ngươi, hắn không có hỏa linh căn, ngâm tắm cũng không lấy được bao nhiêu chỗ tốt." Ngao Tiểu No ghét bỏ lui ra sau hai bước.
Ngọn lửa cùng lôi điện đều là khắc tinh của Ngao Tiểu No, Ngao Tiểu No cũng không thích hơi thở của dung nham một chút nào.
Bạch Vân Hi nhìn Diệp Phàm, nói: "Chính ngươi tắm đi, lại nói tiếp, ngươi có nắm chắc thăng cấp Nguyên Anh trung kỳ không?"
Diệp Phàm gật đầu: "Đương nhiên, nơi này có nhiều thứ tốt như vậy, nếu như ta vẫn không thể thăng cấp, vậy ta chính là heo."
(dreamhouse2255)
"Đại ca thật không chịu ngồi yên một chút nào!" Bạch Vân Hi lắc đầu nói.
Diệp Phàm gật đầu: "Còn không phải sao, lúc trước ngâm tắm linh tuyền kia hơn nửa năm đại khái đã là cực hạn của đại ca."
Nếu hắn muốn mượn đồ vật trong sào huyệt này đột phá Nguyên Anh trung kỳ, đại khái sẽ cần từ hai đến năm năm, đại ca rất khó chờ được như vậy!
Bạch Vân Hi nhìn Diệp Phàm, nói: "Chúng ta tranh thủ thời gian sớm ngày tăng thực lực lên, hội hợp với bọn họ."
Diệp Phàm gật đầu: "Được."
Hành Tây ôm một đoàn Kim Ô Hỏa say mê gặm, Bạch Vân Hi nhìn bộ dáng hưng phấn của Hành Tây, hỏi: "Ăn ngon không?"
Sau khi KimÔ chết để lại một ngọn lửa kim sắc, tự nhiên là bị Hành Tây bá chiếm.
Hành Tây ngẩng đầu nhìn Bạch Vân Hi, đáp: "Ăn ngon, đã rất lâu không ăn ngọn lửa nào ngon như vậy." Hơi thở của thái dương tinh bên trong Kim Ô Hỏa làm cho Hành Tây yêu thích muốn chết.
Kim Ô Quả bị Bạch Vân Hi thu vào trong vòng tay không gian, Kim Ô Quả không thể dùng để luyện đan, bình thường đều ăn sống.
(dreamhouse2255)
Kim Ô Quả cùng KimÔ làm bạn mà sống, KimÔ vừa chết, nếu như không thể trong thời gian ngắn ăn đi Kim Ô Quả, dược tính của Kim Ô Quả sẽ dần mất đi.
"Vân Hi, lấy một viên Kim Ô Quả cho ta." Diệp Phàm vươn tay với Bạch Vân Hi.
"Ừm, ngươi cẩn thận một chút." Truyền thuyết nói rằng Kim Ô Quả có thể cải thiện huyết mạch, thể chất của tu sĩ, nhưng đồng dạng, tu sĩ dùng Kim Ô Quả sẽ sống không bằng chết, nếu như không có đủ nghị lực, có khả năng sẽ không nhẫn nhịn nổi.
Diệp Phàm nhận lấy Kim Ô Quả, hai ba ngụm ăn sạch.
Sau khi ăn vào Kim Ô Quả, Diệp Phàm cảm nhận được có một cỗ dược lực lan ra trong thân thể, chảy xuôi khắp cả người, Diệp Phàm vận chuyển luyện thể quyết, hấp thu cỗ dược lực này, trong lúc hấp thu dược lực, thân thể của Diệp Phàm khanh khách vang lên, một tầng dơ bẩn dần hiện ra trên thân thể của Diệp Phàm.
Diệp Phàm nhảy vào trong dung nham, rửa sạch dơ bẩn.
Bạch Vân Hi nhìn Diệp Phàm, hỏi: "Cảm giác thế nào? Có đau không?"
Diệp Phàm lắc đầu: "Bình thường, không đau lắm, cũng có thể là bởi vì ta nghị lực kinh người, không sợ đau."
Ngao Tiểu No trợn trắng mắt, lăn lăn hai vòng, lười biếng nói: "Đừng có dán vàng lên mặt, ngươi không đau là bởi vì đã dung hợp dị hỏa, hấp thu Kim Ô Quả dễ dàng hơn người bình thường nhiều."
(dreamhouse2255)
"Ngươi thật ồn ào!" Diệp Phàm cảm thấy tố chất thân thể tăng lên không ít, càng làm cho Diệp Phàm suиɠ sướиɠ chính là sau khi dùng Kim Ô Quả, Diệp Phàm cảm thấy liên hệ giữa mình và Hành Tây lại chặt chẽ hơn nhiều.
Diệp Phàm vươn tay, nói: "Cho ta thêm quả nữa."
Bạch Vân Hi cau mày, hỏi: "Có thể chứ?" Nghe nói nếu dùng quá nhiều Kim Ô Quả sẽ nổ tan xác mà chết.
Diệp Phàm gật đầu: "Được mà! Vừa rồi ta ăn quá nhanh, chưa kịp cảm nhận Kim Ô Quả rốt cuộc hương vị gì."
Bạch Vân Hi "......"
Ngao Tiểu No nhìn Bạch Vân Hi, nói: "Cho hắn đi, hắn chính là cái thùng cơm, lượng ăn lớn hơn người bình thường nhiều, lấy trạng thái của hắn, một quả căn bản không đủ."
Bạch Vân Hi nhìn Ngao Tiểu No một cái, lấy một viên Kim Ô Quả ra đưa cho Diệp Phàm.
Kim Ô Quả có tổng cộng mười hai viên, Diệp Phàm một lần ăn tám viên. Trong quá trình ăn tám viên này, luyện thể thuật của Diệp Phàm tăng tiến lên một cảnh giới mới.
Diệp Phàm khoe dáng người mới của mình cho Bạch Vân Hi: "Vân Hi, ngươi xem dáng người của ta có phải trở nên tốt hơn rồi không."
Bạch Vân Hi quay mặt đi, sau khi luyện thể thuật của Diệp Phàm tăng lên, dáng người lần nữa được ưu hóa, đường cong cơ bắp thoạt nhìn rất lưu sướng.
"Ngươi nhìn ta xem!" Diệp Phàm nhảy tới nhảy lui trước mặt Bạch Vân Hi, bị Bạch Vân Hi một chân đá vào trong dung nham.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.