Lâu Nguyệt Hoa đứng trên ngọn núi, nhìn non sông ngàn dạm, cảm xúc phập phồng.
"Thúc thúc, ngươi đang suy nghĩ gì thế?" Lâu Thành hỏi.
"Thành nhi, ngươi nói, Bích Vân Tông này so với những tông môn ở Đông Đại Lục thì thế nào?" Lâu Nguyệt Hoa hỏi.
"Linh khí ở nơi này rất nồng đậm." Lâu Thành nói.
Sau khi tới Bích Vân Tông, Bạch Vân Hi cho Lâu Thành một khối ngọc bội, Lâu Thành dùng tích phân trong ngọc bội, đi dạo quanh một vòng, rất kinh ngac về hoàn cảnh tu luyện nơi đây.
Lâu Nguyệt Hoa gật đầu: "Đúng thế!"
Linh khí ở Nam Đại Lục nồng đậm hơn Đông Đại Lục gấp mấy lần, linh thảo cũng mọc tốt hơn Đông Đại Lục.
Khi Lâu Nguyệt Hoa tới Bích Vân Tông, từng nhìn thấy mấy ruộng điền, có vài loại linh thảo được cho là quý trọng ở Đông Đại Lục, tới Nam Đại Lục lại nhiều như cải trắng.
"Hoàn cảnh tu luyện ở Nam Đại Lục tốt hơn Đông Đại Lục rất nhiều, khó trách Đông Đại Lục lại có nhiều tu sĩ tình nguyện mạo hiểm qua Biển Vô Tận để tìm một nơi tu luyện khác như vậy, nghe nói linh khí ở Trung Đại Lục còn nồng đậm hơn, nhưng muốn từ Nam Đại Lục đi Trung Đại Lục cũng không dễ." Lâu Nguyệt Hoa cảm thán.
Lâu Thành do dự một chút, nói: "Thúc thúc, kế tiếp ngươi có tính toán gì không?"
"Ngươi cảm thấy sao?" Lâu Nguyệt Hoa hỏi.
Lâu Thành hít sâu một hơi, "Ta cảm thấy Diệp đan sư làm người không tồi, Bích Vân Tông có thể bồi dưỡng ra người như Diệp đan sư, hẳn cũng không kém đi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-qua-chi-khi-tu-hoanh-hanh/990509/chuong-334.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.