Chương trước
Chương sau
Lâu Nguyệt Hoa đứng trên ngọn núi, nhìn non sông ngàn dạm, cảm xúc phập phồng.
"Thúc thúc, ngươi đang suy nghĩ gì thế?" Lâu Thành hỏi.
"Thành nhi, ngươi nói, Bích Vân Tông này so với những tông môn ở Đông Đại Lục thì thế nào?" Lâu Nguyệt Hoa hỏi.
"Linh khí ở nơi này rất nồng đậm." Lâu Thành nói.
Sau khi tới Bích Vân Tông, Bạch Vân Hi cho Lâu Thành một khối ngọc bội, Lâu Thành dùng tích phân trong ngọc bội, đi dạo quanh một vòng, rất kinh ngac về hoàn cảnh tu luyện nơi đây.
Lâu Nguyệt Hoa gật đầu: "Đúng thế!"
Linh khí ở Nam Đại Lục nồng đậm hơn Đông Đại Lục gấp mấy lần, linh thảo cũng mọc tốt hơn Đông Đại Lục.
Khi Lâu Nguyệt Hoa tới Bích Vân Tông, từng nhìn thấy mấy ruộng điền, có vài loại linh thảo được cho là quý trọng ở Đông Đại Lục, tới Nam Đại Lục lại nhiều như cải trắng.
"Hoàn cảnh tu luyện ở Nam Đại Lục tốt hơn Đông Đại Lục rất nhiều, khó trách Đông Đại Lục lại có nhiều tu sĩ tình nguyện mạo hiểm qua Biển Vô Tận để tìm một nơi tu luyện khác như vậy, nghe nói linh khí ở Trung Đại Lục còn nồng đậm hơn, nhưng muốn từ Nam Đại Lục đi Trung Đại Lục cũng không dễ." Lâu Nguyệt Hoa cảm thán.
Lâu Thành do dự một chút, nói: "Thúc thúc, kế tiếp ngươi có tính toán gì không?"
"Ngươi cảm thấy sao?" Lâu Nguyệt Hoa hỏi.
Lâu Thành hít sâu một hơi, "Ta cảm thấy Diệp đan sư làm người không tồi, Bích Vân Tông có thể bồi dưỡng ra người như Diệp đan sư, hẳn cũng không kém đi đâu được,."
Lâu Nguyệt Hoa cười cười, Lâu Thành không nói, hắn cũng đoán được ấn tượng của Lâu Thành về Bích Vân Tông không kém, Lâu Thành yêu thích kiếm pháp, mà cao thủ kiếm đạo ở Bích Vân Tông không ít, Diệp Khải Hiền lại càng là thanh danh vang vọng.
Tuy rằng Lâu Nguyệt Hoa mới tới Bích Vân Tông không lâu, nhưng không ít lần nghe thấy uy danh của đại thiếu tông chủ Bích Vân Tông Diệp Khải Hiền.
Bạch Vân Hi ngàn dặm cứu viện, ý tứ mời chào đã rất rõ ràng.
Lâu Nguyệt Hoa cân nhắc một chút, cũng cảm thấy gia nhập Bích Vân Tông là một lựa chọn không tệ.
"Dệt hoa trên gấm dễ, đưa than ngày tuyết khó, hiện tại gia nhập Bích Vân Tông là một cơ hội không tồi." Diệp Phàm bế quan, Đan Đường của Bích Vân Tông như rắn mất đầu, nếu bây giờ hắn gia nhập Bích Vân Tông, Bích Vân Tông hẳn sẽ nhớ tới phần ân tình này của hắn.
Nam Đại Lục thế cục phức tạp, chỉ một tông môn là Bích Vân Tông thôi đã có tới mấy cao thủ Nguyên Anh tọa trấn, cỗ lực lượng này đủ để tận diệt Đông Đại Lục.
Hắn tuy rằng là đan sư Thiên cấp, nhưng muốn tự lập môn hộ ở nơi này, khó khăn không nhỏ.
Lấy thiên tư của Diệp Phàm, tương lai tuy rằng chưa chắc đã vấn đỉnh Thánh cấp, nhưng nói không chừng có thể làm Thiên cấp đỉnh, tới lúc đó chắc sẽ không bủn xỉn chỉ điểm hắn.
"Nếu ngươi cũng cảm thấy Bích Vân Tông không tồi, vậy thúc thúc liền gia nhập Bích Vân Tông đi." Lâu Nguyệt Hoa nói.
Lâu Thành cười cười: "Lưng dựa đại thụ hảo thừa lương*, nếu như thúc thúc gia nhập Bích Vân Tông, ngài liền có thể dốc lòng nghiên cứu đan thuật, không cần phải để ý những thứ khác."
*Lưng dựa đại thụ hảo thừa lương: Dựa cây to dễ hóng mát, ý chỉ có một nền tảng vững chắc làm cho mọi thứ sẽ dễ dàng hay có người giúp đỡ thì mọi chuyện đều dễ dàng hơn
Lâu Thành rất rõ ràng, thúc thúc không phải người mê luyến quyền thế, trước đây thúc thúc một tay chấp chưởng Nguyệt Hoa đan lâu cùng Hiệp Hội Đan Sư chỉ là vì không tìm thấy người phó thác mà thôi.
Quyết định chủ ý xong, Lâu Nguyệt Hoa lấy thân phận tu sĩ Nguyên Anh gia nhập Bích Vân Tông, Diệp Cẩm Văn muốn tổ chức yến tiệc lớn, nhưng Lâu Nguyệt Hoa đại khái biết tình cảnh của Bích Vân Tông hiện tại, cho nên dặn Diệp Cẩn Văn hết thảy giản lược.
Diệp Cẩm Văn vốn dĩ không phải là người thích lễ nghi phiền phức, Lâu Nguyệt Hoa dặn như thế, Diệp Cẩm Văn liền thay Lâu Nguyệt Hoa tổ chức một buổi nghi lễ nhập tông đơn giản, không phô trương.
Bích Vân Tông không thiếu tu sĩ Nguyên Anh, Lâu Nguyệt Hoa mới tu vi Nguyên Anh sơ kỳ, trong một chúng tu sĩ Nguyên Anh cũng không có gì nổi bật.
Lâu Nguyệt Hoa trọng thương chưa lành, sau khi gia nhập Bích Vân Tông thì điều dưỡng một thời gian, cảm giác tồn tại bên trong Bích Vân Tông rất thấp.
Tin tức Lâu Nguyệt Hoa gia nhập Bích Vân Tông rất nhanh liền lan truyền ra.
Đan Cốc cũng nhận được tin tức, Nam Đại Lục không có quá nhiều tu sĩ Nguyên Anh, nhưng cũng không ít, một tu sĩ Nguyên Anh sơ kỳ không gây ra được bao nhiêu ảnh hưởng tới thế cục của Nam Đại Lục, tin tức Lâu Nguyệt Hoa gia nhập Bích Vân Tông cứ thế nhàn nhạt trôi đi.
......
Hứa gia.
Hứa Minh Dương vừa xuất hiện ở Hứa gia, mấy trưởng lão Hứa gia liền sôi nổi tới chào hỏi, thái độ của mấy đường huynh đệ, đường tỷ muội đối với Hứa Minh Dương cũng tốt hơn không ít.
Hứa Minh Dương đã quen mọi người đối đãi lạnh nhạt, hiện tại một chúng trưởng lão trở nên nhiệt tình quá độ, làm cho Hứa Minh Dương tê dại da đầu.
Hứa Minh Dương có hàn huyên với mọi người quá lâu, đi ra sau núi.
"Gia gia." Hứa Minh Dương tìm tới Hứa Mậu Tường.
Hứa Mậu Tường nhìn thấy Hứa Minh Dương, cười nói: "A Dương, trở lại a!"
Hứa Minh Dương gật đầu: "Vâng!"
"Ngươi cùng Diệp Khải Hiền thế nào, hắn không có bắt nạt ngươi đi?" Hứa Mậu Tường không yên tâm hỏi.
Hứa Minh Dương hơi đỏ mặt lên, "Khải Hiền, hắn rất tốt, hắn sao có thể bắt nạt ta."
Hứa Mậu Tường hừ hừ hai tiếng: "Ngươi không cần phải thiếp vàng cho mặt hắn, mọi người trong thiên hạ đều biết, Diệp Khải Hiền tính khí không tốt."
Hứa Minh Dương cười cười: "Lời đồn bên ngoài đều là nói hươu nói vượn." Người không rõ nội tình, sẽ không biết được Diệp Khải Hiền tốt bao nhiêu, "Lần này ta tới là có chuyện muốn nhờ gia gia hỗ trợ."
"Muốn luyện khí sao? Vừa lúc gia gia cũng đang rảnh phát chán đây." Hứa Mậu Tường hỏi.
Hứa Minh Dương gật đầu: "Đúng là nhờ luyện khí, ta muốn một đan lô Thiên cấp."
Hứa Mậu Tường nghi hoặc: "Đan lô thật ra khá dễ luyện, nhưng đan lô Thiên cấp thì không dễ lắm, ta nghe nói, Diệp Phàm có một cái đan lô Thiên cấp mà!" Đan lô nhiều cũng không làm gì được đi!
Hứa Minh Dương lắc đầu: "Không phải cho Diệp Phàm."
Hứa Mậu Tường hơi sửng sốt: "Không phải cho Diệp Phàm, vậy cho ai?"
Nếu đưa đan lô Thiên cấp cho đan sư Linh cấp dùng, vậy cũng quá xa xỉ, "Chẳng lẽ là......" Bích Vân Tông còn có một vị đan sư Thiên cấp khác, nếu thật là như thế, Đan Cốc chỉ sợ sắp tức điên rồi.
Hứa Minh Dương cười cười: "Gia gia, mấy ngày nữa ngài sẽ biết."
Hứa Mậu Tường bất đắc dĩ lắc đầu: "Ngươi còn bảo mật với cả gia gia nữa."
Chuyện về đan lô Thiên cấp là Bạch Vân Hi đi nhờ Hứa Minh Dương làm, Lâu Nguyệt Hoa cũng có một cái đan lô Thiên cấp, nhưng cái đan lô kia nổ lò quá nhiều, đã xuất hiện chút tổn hại, tuy rằng tạm thời vẫn dùng được, nhưng sẽ ảnh hưởng tới sác xuất thành đan của Lâu Nguyệt Hoa.
Lâu Nguyệt Hoa không giống Diệp Phàm, Diệp Phàm là đệ đệ Diệp Khải Hiền, cho dù bị Diệp Khải Hiền đánh một trận, giận dỗi một hồi xong vẫn cứ cam tâm tình nguyện ở lại tông môn.
Lâu Nguyệt Hoa thì lại không có chút duyên nợ nào với Bích Vân Tông, một đan sư Thiên cấp nguyện ý vào lúc này gia nhập, Bích Vân Tông ít nhiều phải ra chút thành ý.
......
Sau khi kết thành đạo lữ với Diệp Khải Hiền, Hứa Minh Dương liền trở thành trưởng lão của Bích Vân Tông, Hứa Minh Dương để lại một đống tài liệu luyện khí xong liền rời đi, không có ở lại Hứa gia quá lâu.
Hứa Tâm Nhiên nhìn Hứa Minh Dương, trong lòng buồn bực lợi hại.
"Minh Dương đường ca hiện tại cái giá lớn lắm rồi, không thèm để ý đến chúng ta." Hứa Tâm Nhiên không vui nói.
Hứa Minh Dương cùng Hứa Tâm Nhiên tranh chấp nhiều năm, năm đó, linh hồn của Hứa Minh Dương bị tổn hại, Hứa Tâm Nhiên không ít lần vui sướng khi người gặp họa, Hứa Tâm Nhiên nguyên bản cho rằng đời này Hứa Minh Dương xong rồi, lại không ngờ được, Hứa Minh Dương đi bí cảnh một chuyến, trở về tu vi liền tiến bộ vượt bậc.
Hứa Đình cười nói: "Hiện tại người ta là lão tổ Nguyên Anh, đương nhiên lười để ý đến ngươi."
"Có gì đặc biệt hơn người, toàn là nhờ vào đan dược rót ra, nếu ta có nhiều đan dược như vậy, ta cũng có thể trở thành tu sĩ Nguyên anh." Hứa Tâm Nhiên không cam lòng nói.
Hứa Đình cười cười: "Vậy cũng phải có đan dược mới được! Đan dược Thiên cấp sao có thể dễ dàng kiếm được như thế! Nếu ngươi có bản lĩnh, ngươi cũng tìm một cậu em vợ là đan sư Thiên cấp đi!"
Hứa Tâm Nhiên cau mày, trong lòng chua lợi hại, khẽ hừ một tiếng, vui sướng khi người gặp họa nói: "Mấy thế lực cung ứng linh thảo đan dược cho Bích Vân Tông đều cắt đứt liên hệ rồi, cứ thế mãi, Bích Vân Tông chỉ sợ cũng sẽ gặp khó khăn."
Hứa Đình không cho là đúng nói: "Chỉ là một ít đan dược cấp thấp mà thôi, dùng nhiều linh thạch một chút vẫn có thể mua được, Diệp Phàm luyện chế mấy lò đan dược Thiên cấp, đủ để mua về một đống linh thảo đan dược cấp thấp."
Hứa Tâm Nhiên khẽ hừ một tiếng: "Nghe nói Diệp Phàm là tu sĩ tám linh căn, linh căn này cũng dám kết anh, không sợ đan toái nhân vong ......"
Hứa Đình sắc mặt đại biến, "Đường tỷ, những lời này không thể tùy tiện nói bậy." Nếu như để Diệp Khải Hiền biết, hắn nhất định sẽ không vui.
Hứa Tâm Nhiên cũng chỉ là dưới ghen ghét mới buột miệng thốt ra, lời vừa ra khỏi miệng liền biết không ổn, Hứa Tâm Nhiên không vui nói: "Ta chỉ tùy tiện nói một chút mà thôi."
......
Thúy Vân Phong.
"Bạch trưởng lão." Hoàng Chấn Nham vội vã đi đến.
Bạch Vân Hi nhìn Hoàng Chấn Nham, hỏi: "Làm sao vậy?"
"Lâu trưởng lão mới gia nhập là đan sư?" Hoàng Chấn Nham nhìn Bạch Vân Hi hỏi.
Bạch Vân Hi gật đầu: "Đúng là đan sư, làm sao vậy?"
Lúc trước Lâu Nguyệt Hoa bị thương, dành ra chút thời gian dưỡng bệnh, Bạch Vân Hi từng nói, chuyện luyện đan không vội, Lâu Nguyệt Hoa mới vừa gia nhập Bích Vân Tông, Bạch Vân Hi cũng không tiện thúc giục Lâu Nguyệt Hoa đi luyện đan.
Năm đó Lâu Nguyệt Hoa một năm mười lò đan, yêu cầu rất chặt chẽ.
Hoàng Chấn Nham lắc đầu: "Không có gì, chỉ là vừa nãy hắn đi lĩnh một ít dược liệu ở Đan Đường."
Bạch Vân Hi gật đầu: "Hắn muốn cái gì thì tận lực thỏa mãn hắn."
Vật tư của Bích Vân Tông có thể dùng điểm cống hiến (tích phân) đổi lấy, Lâu Nguyệt Hoa mới vừa gia nhập Bích Vân ông, chưa có làm ra cống hiến gì, nhưng Diệp Cẩm Văn vẫn cho Lâu Nguyệt Hoa hai mươi vạn tích phân, đủ để Lâu Nguyệt Hoa tiêu trong một thời gian dài.
Hoàng Chấn Nham gật đầu: "Ta hiểu rồi."
......
Đan Đường.
"Hoàng trưởng lão." Thi Á Trạch hành lễ chào hỏi Hoàng Chấn Nham.
Hoàng Chấn Nham nhìn Thi Á Trạch, hỏi: "Thi đạo hữu, có chuyện gì sao?"
Thi Á Trạch lắc đầu: "Không có gì, Hoàng trưởng lão, Lâu trưởng lão mới tới lai lịch gì thế?"
"Không biết, nghe nói là bằng hữu của nhị thái tử, tiểu thiếu tông chủ tự mình tới địa bàn của ma tông cứu người, lai lịch chắc là rất bất phàm." Hoàng Chấn Nham nói.
"Có phải là đan sư Thiên cấp không?" Thi Á Trạch hỏi.
Hoàng Chấn Nham nghi hoặc ngẩng đầu: "Sao lại nói như vậy?"
Thi Á Trạch cười cười: "Hôm nay ta cùng Tiền đan sư thảo luận chút vấn đề về đan thuật, quan điểm của chúng ta không giống nhau lắm, sau khi Lâu trưởng lão tới, thuận miệng chỉ điểm một chút, ta thấy Lâu đan sư rất có phong phạm của nhị thái tử."
Hoàng Chấn Nham cau mày, thầm nghĩ: Đan thuật của Thi Á Trạch không kém, có thể thuận miệng chỉ điểm Thi Á Trạch, đan thuật nhất định cũng không đơn giản, cho dù không phải là đan sư Thiên cấp, vậy hẳn cũng là Linh cấp đỉnh.
"Bạch trưởng lão nói Lâu trưởng lão muốn cái gì cho cái đó, nhưng không nói Lâu trưởng lão là đan sư Thiên cấp."
Hoàng Chấn Nham thầm nghĩ: Tu sĩ Nguyên Anh sơ kỳ bình thuờng, một mình đại thiếu tông chủ có thể đánh mười mấy, chắc sẽ không coi trọng, mà vị Lâu trưởng lão này có thể khiến Bạch trưởng lão cùng tiểu thiếu tông chủ đồng thời ra mặt mời chào, nhất định không đơn giản được, nhưng thật sự sẽ là đan sư Thiên cấp sao? Nếu thật sự là đan sư Thiên cấp, vậy đúng là hậu đãi như thế nào cũng không quá.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.